Đây là một truyện
hư cấu được ghi lại sau một giấc mơ. Người viết hoàn toàn không chịu trách nhiệm
về độ chính xác của câu chuyện cũng như sự suy diễn của người đọc trong thời buổi
Tháng 7 mà dân gian thường gọi là Tháng Cô Hồn!
Trong giấc mơ, bỗng hiện lên một đoạn văn mà tôi đọc rất rõ từng chữ, từng dấu chấm phẩy, từng dấu chấm câu và ngay cả từng ngoặc kép:
“Lũ cá đang nằm trong những bịch nylon còn lũ chim chen chúc trong lồng trước sự hiện diện của một lũ chúng sinh, trong đó có cả những người tu hành. Họ lâm râm cầu khấn trong một nghi thức Phóng Sinh để cầu Phước cho mình và cho cả những người thân trong gia đình.
“Rồi những con chim, con cá được trả về môi trường
sống sau khi đã bị những kẻ “chuyên nghiệp” lùa vào lồng, vào chậu để được
Phóng Sinh bởi những kẻ bỏ tiền ra mua lại mạng sống của chúng. Ở đâu đó trên
giòng sông hay trên bầu trời cũng lại có những kẻ sẵn sàng “cứu vớt chúng một lần
nữa” để tiếp tục kiếp Luân Hồi của việc Phóng Sinh!
“Trước cửa nhà của một số người có những chiếc
bàn nhỏ trên đó hương hoa, gạo muối, tiền giấy và thậm chí cả một con gà luộc.
Họ xì xụp khấn vái những “cô hồn đã chết nhưng vẫn còn vất vưởng trên cõi hồng
trần”. Trong khi đó, “những cô hồn sống” chầu chực xung quanh để... “cướp”. Thậm
chí chưa cúng xong, bàn thờ đã bị cướp!
“Số người trách “cô hồn sống” thì ít nếu so với những lời chê bai những kẻ bày ra “chuyện trái tai, gai mắt”. Người sống cũng khổ nên ta vẫn thông cảm với sự thiếu thốn phải làm những chuyện “chẳng đặng đừng” nhưng người giàu có bày chi những cảnh “gợi lòng tham”?
“Không ai muốn làm “cô hồn” mà thậm chí còn bị
gọi mỉa mai là “cô hồn sống”! Đức Phật cũng chưa hề cổ súy việc Phóng Sinh hay
Đốt Vàng Mã theo cách như hiện nay. Thả chim phóng sinh nhiều khi lại gây nên
Nghiệp Sát. Cá vừa thả xuống bên này sông thì đã có ở bên kia sông những người
dùng vợt để bắt!
“Phóng Sinh là lòng nhân từ cao cả nên nó phải được thực hiện bởi một tấm lòng bất vụ lợi. Phóng sinh để cầu sống lâu, để giải trừ bệnh tật… vô tình đã mắc vào chuyện khởi phát lòng tham. Làm sao đi đúng tinh thần nhân văn cao cả của Phật giáo? Hiện nay, nét đẹp văn hóa này đang bị biến tướng thành hủ tục, mê tín dị đoan?
“Đó là chưa kể đã có những vụ cháy nhà do đốt vàng mã cúng Rằm tháng Bảy, tiễn ông Công ông Táo chầu trời ngay trước nhà khiến nhiều người thiệt mạng. Điều lành chưa thấy đâu mà chuyện dữ đã ập đến một cách “quả báo nhãn tiền”.
“Theo con số thống kê chưa đầy đủ, trung bình mỗi
năm có hơn 20 triệu gia đình ở Việt Nam thường xuyên mua sắm, đốt vàng mã. Mỗi
dịp Lễ, Tết, trung bình một gia đình chi vài chục ngàn đến vài trăm ngàn, thậm
chí vài triệu, vài chục triệu để mua vàng mã. Ước tính, mỗi năm người dân Việt
Nam chi khoảng 5.800 tỷ đồng để mua vàng mã, tương đương với 60.000 tấn vàng
mã!
“Cũng với số tiền này, nếu đem san sẻ với những người tàn tật, những người nghèo… thì đã có hàng ngàn, hàng vạn người đã kéo dài được sự sống, không phải gửi thân xác vào cõi hư vô vì không có tiền chữa bệnh. Đó là Lòng Từ Thiện Tại Tâm, từ thiện bất vụ lợi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét