Tôi có một anh bạn (và cũng là đồng
ngũ hồi còn ở Trường Sinh ngữ Quân đội) có biệt danh Dân Quèn Bolsa
vì anh hiện ở Little Saigon nhưng đi
và về Việt Nam thường xuyên.
Tuy về Việt Nam chưa đến độ “như cơm bữa” nhưng Dân Quèn Bolsa có thể xếp vào loại “Việt Kiều nặng tình với quê hương”! Anh cũng chính là người mang 4 cuốn sách “Hồi ức Viễn du” về cho tôi sau bao tháng ngày mong đợi.
Sự nghiệp văn chương của Dân Quèn Bolsa có thể xếp vào loại “xuân thu nhị kỳ” mới thấy xuất hiện nhưng quả thật tôi thấy phục anh vì lối văn nửa châm biếm, nửa đứng đắn. Anh có văn phong tựa Công Tử Hà Đông (bút danh của nhà văn Hoàng Hải Thủy) trong những bài phiếm luận trên báo trước năm 1975.
Công Tử Hà Đông và Dân Quèn Bolsa đều là “dân Bắc Kỳ di cư năm 54” nên gì chứ việc mỉa mai là… “số một”!
Nhân “tướng râu kẽm” Nguyễn Cao Kỳ (1930-2011) qua đời tại Kuala Lumpur, Malaysia, Trịnh Hội (chồng cũ của MC Kỳ Duyên) có viết một bài trên blog với nhan đề “Bố Kỳ”, bày tỏ lòng thương tiếc (chắc cũng để trọn tình, trọn nghĩa với Kỳ Duyên)!
Ngay từ đầu bài viết, Dân Quèn Bolsa
đã “đá giò lái” bài viết này
một cách thẳng thừng:
“Xin lỗi Trịnh Hội nha! Tôi vẫn thích đọc blog TH vì khả năng diễn đạt giản dị, rõ ràng của anh, cũng như tài nhận xét sự việc sắc bén và tinh tế. Tuy nhiên hôm nay xem bài Bố Kỳ, thần tượng TH của tôi đã đổ vỡ gần hết. Chỉ còn lại một đặc tính tử tế, nhân nghĩa của anh là còn nguyên vẹn. Thôi thì nhân vô thập toàn, cứ xem như tôi lại có cơ hội mở mắt ra.
“Điều thứ nhất, bố Kỳ là bố của anh (TH), của con cái ông ta chứ đối với bàn dân thiên hạ thì chắc là không phải. Khi đọc đề tựa ‘Bố Kỳ’ của anh, tôi thấy anh láo lắm. Tôi chưa hề nghĩ anh có tính nết này. Anh dạo này hay ca tụng Bắc Kỳ và cũng bắt đầu nhiễm được nhiều tính cách của người Bắc rồi đấy.
“Tôi cũng là người Bắc, Bắc rặc. Vợ cũng Bắc. Nhưng nói thật với anh khi có ai nhận xét về tôi bằng những cụm từ: hình như là người Bắc, giống người Bắc, y như người Bắc, đúng là người Bắc có khác… thì tôi khựng ngay. Vì không biết mình đã làm gì, nói gì không tử tế hoặc kém thành thật đến nỗi người ta phải nói thế.
(hết trích)
Trên Blog của mình, Trịnh Hội kể lại
ngày mà anh đến gặp “Bố Kỳ” xin
hỏi cưới Kỳ Duyên:
“Lần đầu tôi gặp bố là ở nhà của ông ở Nam Cali cách đây khoảng 7, 8 năm về trước. Hôm ấy tôi đến để xin ông cho tôi lấy con gái của ông theo đúng như thông lệ bên Tây phương. Đại khái tôi nói thế này:
“Thưa bác, hôm nay con qua đây để xin bác cho con lấy Duyên làm vợ và cho con gọi bố là bố’. Vừa nói tôi vừa nhìn thẳng vào mắt ông (nhưng tim bên trong lúc ấy nó đang đập lộn xà ngầu).
“Ông nhìn lại tôi nhưng chỉ vài giây thôi sau đó chẳng nói chẳng rằng và không thèm đếm xỉa gì đến lời cầu xin rất thành thật (nhưng nghĩ lại thấy có phần nào hơi quá thẳng thắn của một thằng người Nam lớn lên ở Úc như tôi!), ông quay sang mặt rất tỉnh, cười bảo với các bác bên nhóm Không Quân cũng là chiến hữu ngày xưa của bố đang ngồi cùng bàn:
“Cái thằng này ngày xưa mà nó hỏi tôi như thế này thì tôi cho đem ra bắn ngay lập tức!”.
(hết trích)
Dân Quèn Bolsa lập tức “phản pháo”:
“Tôi tin rằng anh có ý tốt khi viết về ổng. Anh nghĩ người ta không hiểu hoặc hiểu lầm ổng nên anh muốn đưa ra những giai thoại nho nhỏ để hóa giải dư luận. Chúng tôi cả đời theo ổng rồi, điêu đứng tủi hổ vì ông mà không biết sao? Còn anh thì cao lắm gặp ổng chục lần ngắn gọn trong nhiệm kỳ phò mã 4 năm lại biết hơn chúng tôi? Không lẽ anh lại nông cạn và tự phụ đến thế sao”?
…
“Anh nói ông Kỳ có “sense of humour”, tiếng ta có nghĩa là có tính khôi hài. Anh không nói sense of humour của ông có good hay không, nhưng tôi cũng xin coi là good đi (dù sao ông cũng ngủm rồi). Và như vậy thì đây chắc là tính cách độc nhất mà ông có. Vì ngoài tính này ra, suốt cả cuộc đời và suốt cả sự nghiệp của ổng tôi chẳng thấy có người nào đáng tin cậy cho biết ổng có một tính tốt nào khác”.
…
“Và anh nói ông Kỳ có tính tếu tôi cũng tin ngay. Mặc dù nhận xét và kết luận của anh hình như không giống ai. Bố vợ nói với con rể tương lai “lúc tôi bằng tuổi anh thì tôi đã có đến 6 con rồi đấy nhé” là một câu nói nham nhở chứ tếu chỗ nào? Hay là sense of hunor của anh và ổng cao siêu quá người phàm như tôi không ngộ được?
“Anh Hội à, anh còn trẻ lắm. Có nghĩa là anh không phải sống qua quãng đời ê chề như chúng tôi ở VN trước đây với những lãnh tụ như ông Kỳ. Anh không hiểu được đâu… Tiếc thay anh càng biện luận tôi càng thấy anh ngụy biện.
“Anh càng binh ổng tôi càng thấy hổ thẹn vì ngày xưa đã có 1 lãnh tụ như ổng. Cứ y như là anh chọc c.. ra rồi bắt chúng tôi ngửi. Tôi khuyên anh, chuyện này không được đâu. Đừng đem thương hiệu TH tốt đẹp của anh đi làm chuyện ruồi bu.
“Mở mồm ra là đòi bắn đòi giết người ta, như vậy là quân mất dậy chứ sao bảo là người ‘trực tính’? Có người thì bảo thế là đầu gấu, du côn, ối giào đủ thứ từ. Người Bắc hay lắm cơ anh Hội. Họ có rất nhiều từ để diễn tả tính cách này. Tôi cũng chẳng hiểu vì sao. Có thể ông bố con Giời con Phật của anh lúc còn sống chắc biết”.
(hết trích)
Trịnh Hội còn viết trên Blog: “Không phải ngẫu nhiên mà con gái út của bố
được thành danh qua nghề MC trong suốt hai thập niên qua”. Về điều này,
Dân Quèn Bolsa tấn công tới tấp:
“Xin lỗi anh, tôi nghĩ tâm thần anh chắc có vấn đề rồi đó. Người Bắc có câu ‘vô duyên chưa nói đã cười’. Mà lại cười hô hố nữa mới ghê. Có nhiều quyển tự điển VN mở tra cứu từ ‘vô duyên’ là thấy ngay hình MC đại tài của anh mà không cần thêm 1 lời định nghĩa nào. Xin lỗi cả anh lẫn MC đại tài của anh, không có ông Nguyễn Ngọc Ngạn thì MC đại tài của anh sẽ ra sao, sẽ làm được gì. Mới nghĩ tới đó là ớn chè đậu rồi không dám nghĩ tiếp. Khiếp! Giời ạ!”
Cuối cùng, Dân Quèn Bolsa viết:
“Anh Hội ơi, tôi đã có lần gặp anh ngoài đời và thật tâm mến mộ anh. Tôi lại là một fan trung thành của blog TH. Anh Hội ơi, xin anh tha cho tôi. Viết gì cũng được, nhưng đừng viết về cha con ổng nữa.
“Những bài blog của anh đa số thật hay. Hay nhất là cái tự nhiên của nó. Hay nhất là anh nói thong thả, khoan thai, dẫn giải người đọc từng bước một thật là tuyệt vời. Văn vẻ giản dị chân phương như người miền Tây. Thầy tôi dậy ‘viết tức là đọc lại’. Có xuôi tai mình thì mới xuôi tai người. Thế cho nên anh thử đọc lại bài Bố Kỳ này của anh xem. Nó gượng gạo thế nào ấy. Nó thiếu tự nhiên, tư tưởng thì nhảy lung tung, lập luận không vũng chắc, thiếu tự tin, nói nhưng lại sợ người ta nghe. Dẫn chứng thì ngây ngô như trẻ con. Ngay cả giọng văn cũng lai lai kiểu Bắc Kỳ sáo rỗng.
“Những bài blog của anh thường đầy tính thuyết phục vì anh không phải chứng tỏ gì cả. Bài viết Bố Kỳ của anh thì không vậy. Hình như anh đang cố gắng chứng tỏ 1 cái gì đó nên kết cuộc lại đâm ra phản cảm. Chẳng thuyết phục được ai. Nghe cứ như Trịnh Hội đang nói chuyện chỉ vì đã được bấm nút. Có phải chính anh cũng đang tự thuyết phục mình điều gì chăng? Hay anh muốn chứng tỏ ta là người quân tử, vẫn sẵn sàng ra tay cứu bồ ‘người xưa’?”
(hết trích)
Những lời đã dẫn ở trên, Dân Quèn
Bolsa viết vào ngày 28/09/2011 và anh tính comment ngay trên Blog Trịnh
Hội nhưng vì dài quá nên không đăng được. Thế cho nên anh gửi cho Blog
của tôi (vì là chỗ quen biết) để chia xẻ cho nhiều người cùng đọc!
Và dưới đây là một vài bình luận
trên Blog:
“Cái rắc rối trong đời của Tướng Kỳ là vì ông ngồi không đúng chỗ. Nếu ông chỉ là một phi đoàn trưởng hoặc cao hơn, một tư lệnh không quân, ông có nhiều tố chất, khả năng để có thể trở thành một anh hùng. Đằng này ông lại (bị hoặc được) đi vào con đường chính trị trong thời đoạn dầu sôi lửa bỏng của cuộc chiến VN.
”Trước năm 1975, ông đã có những lời nói đi trước ý nghĩ gây ra những scandal mà những đối thủ, kẻ thù của ông đã tận tình khai thác để "đập" lại ông và cái đất nước ông là thành viên trong ban lãnh đạo. Tướng Westmoreland, đại sứ Mỹ tại Sài Gòn Bunker, nhận xét ông Kỳ là người bốc đồng, nói và làm thường thiếu suy xét.
“Sau năm 1975, ông vẫn không thay đổi. Khi quay lại VN, ông đã có những phát biểu (với giọng nói mất bình tĩnh) miệt thị về những chiến hữu cũ của ông và đã gây ra một làn sóng phản đối dữ dội của đông đảo người Việt ở ngoài VN.
Có người còn “bốc thơm” Dân Quèn Bolsa, cho rằng anh viết quá hay hết ý chẳng
có gì để nói nữa, xét cho cùng anh chàng TH cũng muốn "chơi đẹp" với bố vợ và vợ cũ NCKD, nhưng anh ta còn quá
trẻ để hiểu những gì NCK đã làm trong quá khứ cũng như ổng từng làm khi đã là
thằng tỵ nạn. TH nên tham khảo 2 nhân vật Không Quân Trường Sơn Lê Xuân Nhị và
Lý Tống để "đả thông tư tưởng".
***