Tôi không nghĩ đến “thế giới tâm linh”… cho đến ngày bà xã của mình qua đời.
Người ta thường quan niệm khi trong gia đình có người thân mất đi,
người ta thường nằm mơ thấy người quá cố hiện về… nhưng tôi thì
khác.
Căn phòng của tôi rất gần với bàn
thờ người quá cố, chỉ cần mở cửa là thấy ngay hình ảnh của người
thân… ấy thế mà tôi chưa hề gặp lại trong mơ. Có thể là vì trong
thời gian bệnh tật kéo dài để trở thành một “người thực vật” nên việc giao tiếp đã trở nên xa cách,
không mật thiết như ngày xưa.
Hũ tro cốt của người quá cố
Có người lại giải thích theo Phật giáo, người mất đi
mà không hiện về thì có thể là đã “siêu
thoát”, không bận bịu gì đến thế giới của người sống! Và đó là
điều đáng mừng cho người đã lìa trần.
Còn nhớ ngày di quan đến Trung tâm Hỏa táng Bình Hưng Hòa có
đến hơn 10 xe tang tập trung chờ được thiêu. Người ta phải bắc loa thông
báo kèm theo bảng điện tử để thân nhân tiện theo dõi.
Trung tâm Hỏa táng Bình Hưng Hòa
Cũng vì vậy tang quyến phải chờ đợi
mỏi mòn đến phiên mình được đem quan tài vào hỏa táng. Nhưng rồi
cũng đến lượt gia đình tôi được đưa quan tài vào lò thiêu với thủ
tục thật nhanh và gọn.
Quan tài từ từ xuống lò thiêu
Vì số thứ tự để nhận tro cốt còn
quá xa nên gia đình quyết định chỉ để lại hai cháu để nhận hũ tro
cốt. Theo lời kể lại của các cháu, trên sân lò thiêu đã gần về
chiều thì bỗng thấy một con bướm trắng đậu trên tay. Theo phản ứng
tự nhiên, cháu xua tay đuổi bướm.
Thật kỳ lạ, lát sau cũng con bướm đó
bay trở lại và đậu đúng chỗ đã đậu trước đó. Hai chị em nói với
nhau, nửa đùa nửa thật… “không biết
chừng là me… đã được siêu thoát!”. Lại còn nói đùa… “nếu đúng như thế, me cho chúng con
biết chừng nào mới nhận được tro cốt của me?”.
Ngay sau đó, tiếng loa phòng thanh thông
báo: “Mời thân nhân của bà TTG, số
thứ tự… đến nhận tro cốt!”. Một thoáng rùng mình vì sự việc
xảy đến vừa bất ngờ pha lẫn kinh ngạc, hai cháu đến nhận hũ tro cốt
của mẹ.
Một con bướm trắng đậu trên cánh tay...
Phải chăng có sự “thần giao cách cảm” giữa những người còn sống và những
người đã khuất? Từ đó tôi thắc mắc: Như vậy có chăng một “thế giới tâm linh”?
Không phải thế giới đó chỉ hiện hữu
trong xã hội Phương Đông mà còn diễn ra ở Phương Tây. Tôi muốn nói đến “lời
nguyền” mà điển hình là dòng họ Kennedy đã phải gánh chịu.
“Lời
nguyền của dòng họ Kennedy” không những cướp đi
mạng sống của Tổng thống thứ 35 của Hoa Kỳ, John Fitzgerald Kennedy,
Sr. (1917), qua vụ ám sát năm 1963 và tiếp đó, em trai ông, Thượng nghị
sĩ Robert Francis Kennedy, Sr. (1925) bị ám sát năm 1969.
Tổng thống thứ 35 Hoa Kỳ, John F. Kennedy, sinh năm 1917, bị ám sát năm 1963
Thượng nghị sỹ Robert F. Kennedy, sinh năm 1925, bị ám sát năm 1968
Tai họa vẫn tiếp tục xảy đến với các hậu duệ dòng
họ “danh gia, thế phiệt” Kennedy,
nổi tiếng nhưng lại cũng gặp rất nhiều bất hạnh. Dòng họ đó còn
gặp những biến cố từ đau buồn đến chết người.
1973: Edward Kennedy, Jr. (con trai của
Edward Kennedy) mất chân phải vì bệnh ung thư xương. Joseph P. Kennedy II, con
trai của Robert và Ethel, gây tai nạn khi lái xe tại Cape Cod khiến một người
ngồi trong xe, Pam Kelley, bị bại liệt hoàn toàn.
1983: Robert F. Kennedy, Jr. bị bắt giữ tại
tiểu bang South Dakota vì tội tàng trữ heroin.
Một năm sau, David A. Kennedy, con trai của
Robert, chết vì dùng Demerol và Cocaine quá liều ở một khách sạn tại Palm
Beach, Florida.
1986: Patrick J. Kennedy, con trai của Thượng
nghị sĩ Ted Kennedy, bắt đầu điều trị cai nghiện cocaine.
1997: Michael Kennedy, con trai của Robert,
chết trong một tai nạn trượt tuyết tại Aspen, tiểu bang Colorado.
1999: John F. Kennedy, Jr., cùng với vợ
Carolyn Bessette Kennedy, và chị vợ Lauren Bessette, tử nạn khi chiếc máy bay
riêng do Kennedy điều khiển rơi xuống biển trong một chiều đầy sương mù trên
chuyến bay từ New York đến đảo Martha's Vinyard.
2012: Mary Richardson Kennedy (vợ của
Robert F. Kennedy) treo cổ tự sát tại nhà riêng ở Bedford, Westchester, New
York.
Gia tộc Kennedy, năm 1931. John F. Kennedy, thứ hai bên trái và Robert F. Kennedy bên phải
Những biến cố bi đát xảy đến cho
dòng họ Kennedy khiến người ta tin là có một “thế giới tâm linh” về một “lời
nguyền nào đó” đã chi phối cả một dòng tộc.
Và có lẽ cũng ở thế giới đó, điềm
báo của một con bướm trắng đã bay về đậu hai lần trên tay của con
gái tôi đã cho biết người qua đời đã được hỏa táng.
***
* Tham khào thêm bài viết “Phước bất trùng lai, họa vô đơn chí”
tại: http://chinhhoiuc.blogspot.com/2020/04/phuoc-bat-trung-lai-hoa-vo-on-chi.html
***