Cô nào cũng cũng sợ, cũng dồn thế nguy
Cô vi không thấy, còn tùy
Đến khi mắc phải mới… “hui nhị tì”
Âm thầm khi đến, lúc đi
Âm thầm cả lúc cướp đi cuộc đời.
Cô hồn vất vưởng mọi nơi
Đến không kèn trống, không mời, không mong
Hồn ai nấy giữ trong lòng
Giữ làm sao được cái vong cuộc đời
Biết làm sao được ai ơi
Chỉ trong chớp mắt, cuộc đời mạng vong!
Các cô sao lắm thế này?
Đi đâu cũng sợ, suốt ngày cách ly
Sợ nàng cô vít ở lì
Cô hồn đến đón… Thôi thì đành thôi!
Xem ra thì chuyện đã rồi
Về nơi chín suối, ngậm cười với cô!
Cô hồn, cô vít, cô vi
Các cô sao cứ ở lì không đi?
Đi đâu cũng sợ, suốt ngày cách ly
Sợ nàng cô vít ở lì
Cô hồn đến đón… Thôi thì đành thôi!
Xem ra thì chuyện đã rồi
Về nơi chín suối, ngậm cười với cô!
Cô hồn, cô vít, cô vi
Các cô sao cứ ở lì không đi?
***
Huynh trưởng coi lại câu thứ 4,chữ thứ 5, đọc nghe lạ
Trả lờiXóaĐã sửa. Thanks.
Xóa