Thứ Hai, 27 tháng 7, 2020

"Cái răng cái tóc là góc con người"

Tôi rất ít khi làm thơ. Thứ nhất, vì không có tài làm thơ! Thứ nhì, không rành lắm về niêm luật. Thứ ba, đôi lúc cũng ti toe một vài vần thơ “con cóc” để diễn tả tâm trạng khắc khoải của những người Đã, Đang và… Hết Yêu Nhau!

Kết hợp 3 yếu tố trên, tôi đã làm bài “Chuyện kể về mái tóc” trong một phút… ngẫu hứng. Không nhất thiết phải là tâm trạng của kẻ đã từng Thương, Yêu, Hận… nhưng cũng ráng bắt chiếc các thi sĩ nói lên nỗi lòng của những người trẻ yêu nhau… cho dù mình đã gần kề miệng lỗ. 



Chuyện kể về mái tóc

THƯƠNG anh em để tóc dài,
Kéo dài năm tháng cùng ai với mình.
Rồi đây một cuộc tử sinh,
Biết ra sao nữa cuộc tình đôi ta.

YÊU anh em để tóc dài,
Giữ cho trọn vẹn cùng ai hỡi người.
Dài theo năm tháng, khóc cười,
Buồn vui hòa điệu bên trời mộng mơ.

HẬN anh tóc vẫn còn dài,
Trách ai sao nỡ nhạt phai cuộc tình.
Đời sao gian dối với mình,
Tình sao hờ hững, bòng hình rời xa.


Giờ em tóc chẳng còn dài,
Mà dài chi nữa chẳng ai thèm nhìn.
Dài chi cho cuộc tình buồn?
Em về cắt tóc, cắt luôn cuộc đời.


Tóc em giờ thả ngang vai,
Thề không yêu nữa… lấy ai bạn cùng!


***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

:) :( :)) :(( =))

Popular posts