Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

Xá tội vong nhân


* Đây là bài viết được sáng tác khi tôi đi “học tập cải tạo” trở về. Thế cho nên, giọng văn cũng như câu chữ trong bài có mang hơi hướng của một người đã từng trải qua một sự “đổi đời” giữa hai chế độ chính trị tại Việt Nam nói chung và Miền Nam nói riêng. Rất tình cờ, tôi tìm lại được bản thào 6 trang giấy đánh máy đã tàn úa vì thời gian. Tôi đã bỏ thì giờ để đánh lại trên máy vi tính… và đây là một bài viết tưởng chừng như đã đi vào quên lãng.

***


Rằm tháng bảy, ngày Xá tội vong nhân.

Hôm nay là buổi họp mặt hàng năm của những “Người-Đã-Chết”. Tùy theo tín ngưỡng của mình, bạn có nhiều ngôn từ để gọi tên họ: những cô hồn, những linh hồn, những bóng ma và cũng có thể là hư vô, là một cái gì đó không tên sau khi đã biến mất trên mặt đất. Họ thuộc thành phần chung chung, chưa đủ xấu để bị đầy xuống cái thế giới đáng sợ mà con người gọi là Địa Ngục, và cũng chưa đủ tốt để được chuyển lên nơi mà con người hằng mơ ước: Thiên đường.

Sở dĩ có buổi họp mặt hôm nay là để những “Người-Đã-Chết” có một ý niệm tổng quát về cái thế giới mà họ đã ra đi và đã quên hết vì “Bát Cháo Lú” đầu tiên và cuối cùng đã nuôi sống họ trong suốt giai đoạn chờ đợi được phân bổ về một trong ba nơi: Thiên Đường, Địa Ngục và Trái Đất. Tất cả những “Người-Đã-Chết” đều trong trắng: không màu da, không chính kiến, không yêu thương-hờn giận và cũng không tham lam-bạo tàn. Tắt một lời, họ “Không” tất cả những cái “Có” đang chi phối đời sống con người trên trái đất.

Trong buổi họp mặt hôm nay, họ sẽ được giải đáp thỏa đáng mọi thắc mắc để chuẩn bị “Làm Người”. Có thể bạn sẽ gặp nhiều câu hỏi thật ngây ngô, nhưng như đã nói ở trên, những “Người-Đã-Chết” đều trong trắng, hóa ra nều đánh giá họ ‘ngây ngô’ chỉ vì ta đã nhìn họ qua con mắt trần tục, đầy thành kiến của con người.

Buổi họp đặt ra để được thuyết trình về trái đất gồm những câu hỏi do những “Người-Đã-Chết” đặt ra. Cũng cần nói thêm, sở dĩ họ thắc mắc vì trong mẫu “Đơn Làm Người” được phát có quá nhiều chi tiết đòi hỏi phải điền đầy đủ theo thủ tục trước khi trở lại với “Thế Giới Thứ Ba”.

Buổi họp mặt bắt đầu và sau đây là biên bản.

- Tại sao phải chọn một trong hai phái Nam hoặc Nữ ghi trong đơn?
- Đây là một vấn đề tế nhị. Trên nguyên tắc, nó không phải là yếu tố để đánh giá địa vị và quyền lợi trong xã hội loài người. Nó được đặt ra chủ yếu là để tái sinh con người, nhờ đó hôm nay các ngươi mới có cơ hội để trở lại trái đất. Ngoài ra, nó còn có mục đích tô điểm cuộc sống con người thêm phong phú qua dạng Tình Yêu, Tình Dục và Hôn Nhân. Nó phong phú ở hình thức đa dạng của cái được gọi là Hạnh PhúcĐau Khổ. Nó cũng là một sở hữu và đồng thời là một chỗ dựa an toàn nhất và riêng tư nhất của từng cá nhân giữa muôn vàn khía cạnh của cuộc sống. Con người một khi đã có mặt trên trái đất sẽ luôn tìm kiếm Hạnh Phúc trong suốt cuộc đời. Trong số các ngươi có mặt tại đây hôm nay, kẻ nào làm chủ được trái tim mình chắc chắn sẽ được hưởng một trong hai thứ, Hạnh Phúc hoặc Đau Khổ. Ngược lại, những kẻ không hề biết mình có trái tim sẽ đánh mất một trong những quyền lợi thiêng liêng của con người. Các ngươi sẽ chọn Nam hoặc Nữ với tâm trạng của một người đứng giữa vườn hoa muôn sắc. Hãy nhớ, bất cứ hoa nào các ngươi hái đều phục vụ một nục đích cao đẹp là tô điểm cuộc đời làm người của các ngươi trên trái đất.

- Tại sao phải có mầu da mới được làm người?
- Đó không phải là điều kiện để làm người. Ngươi được làm người trước khi ngươi có mầu da. Trắng, đen, vàng, đỏ… trước tiên chỉ để thích nghi với môi trường sống. Chính con ngưới đã chối bỏ nguyên tắc cơ bản này, hậu quả là họ tự làm khổ nhau vì mầu da trên thân thể. Con người tự đặt cho mình một trật tự theo mầu da nên chính họ tạo ra sự hỗn loạn trong cái trật tự đó trên trái đất. Chừng nào con người xóa bỏ được thành kiến vế mầu da thì cuộc sống của họ sẽ thoải mái hơn để còn thực hiện biết bao điều tốt đẹp cho cuộc sống.

- Trong đơn có mục Quốc Gia, xin giải thích rõ hơn.
- Đó là ngôn ngữ của loài người để gọi mảnh đất họ sinh sống. Nếu chỉ như thế, con người đã được hưởng một cuộc sống thanh bình. Khốn nỗi, họ không hài lòng với giới hạn đó: họ chiếm đất sống của đồng loại. Trên thực tế, chữ “Họ” ở đây chỉ là một thiểu số nổi bật trong đa số thầm lặng. “Họ” có thể là những kẻ có một trọng lượng chất xám trong óc nhiều hơn những người bình thường. Ngược lại, đôi khi chất xám trên đầu “Họ” còn nhẹ hơn những người bình thường, bù vào đó, họ có cơ hội nắm được bạo lực trong tay. Ở trái đất, người ta gọi thành phần này bằng một cái tên rất trang trọng: Lãnh Tụ. Các Lãnh Tụ nắm trong tay bạo lực để mở rộng quốc gia. Loài người gọi hành động đó là Chiến Tranh. Chiến thăng trong Chiến Tranh tức là chiếm đất sống của người khác, sống trên đất của người khác, hay trở thành Lãnh Tụ của những người mà trong thâm tâm phải miễn cưỡng chấp nhận vì không đủ sức mạnh để vùng lên. Ở trái đất đã có hai lần chiến tranh lớn và hiện tại đang ráo riết chuẩn bị cho lần thứ ba, được mệnh danh là Chiến tranh Hạt nhân. Một số trong các ngươi có mặt tại đây hôm nay sẽ bị cuốn hút vào cuộc chiến tranh hủy diệt để rồi lại quay trở về đây nếu không sớm có được một nhận thức đúng đắn về hai chữ Quốc Gia.

- Có thể bỏ trống phần Dân Tộc trong đơn không?
- Không. Dân tộc chính là dấu ấn đóng vào thân phận các ngươi từ khi bắt đầu làm người. Nó nói lên nguồn gốc của ngươi, nó hình thành qua thời gian chung sống gắn bó với những người chung quanh từ đời này qua đời khác. Nó cũng chính là cái mà ngươi có thể tự hào hay tủi nhục. Trên trái đất đã có không ít những dân tộc bị xóa tên và đồng hóa nhưng vẫn có mặt trên trái đất. Con người vẫn có thể sống trong thỏa mãn vật chất dù luôn cảm thầy sự tủi nhục tinh thần. Nếu các ngươi không muốn phải sống như vậy thì đừng nhân danh dân tộc mình mà xóa tên và đồng hóa dân tộc khác.

- Xin có vài lời về những chữ “Thành phần Chính trị”.
- Mục này mới được đặt thêm trong đơn cho phù hợp với tình hình thực tế trên trái đất. Gần đây, những xu hướng chính trị đã xuất hiện trong cuộc sống của con người và đang trở thành một đề tài nóng bỏng. Nó có nguy cơ là nguyên nhân của cuộc chiến tranh thứ ba giữa hai luồng ý thức hệ chính trị: Chủ nghĩa Tư bảnChủ nhĩa Xã hội. Sự kiện này nằm ngoài dự kiến chung vì nó là sản phẩm của những bộ óc con người được hình thành qua những quy luật của cuộc sống. Xét về mục đích, cả hai chủ nghĩa đều nhân danh hạnh phúc của con người. Để đạt được mục đích này, cả hai đều dùng những phương tiện trái ngược và đối kháng nhau đến độ một mất một còn. Các ngươi có thể đứng ngoài hai khối, nhưng số phận của các ngươi vẫn tùy thuộc vào kết quả cuối cùng của cuộc xung đột. Lới khuyên duy nhất là các ngươi hãy xuống trái đất với hình ảnh thân mật và bình đẳng của buổi họp mặt hôm nay giữa những “Người-Đã-Chết” trước khi lăn lộn vào cuộc đời trần tục. Các ngươi có toàn quyền lựa chọn thành phần chính trị cho mình nhưng hãy nhớ: dù thuộc thành phần nào đi nữa, các ngươi vẫn là Người, đã ra đi từ đây và cuối cùng sẽ trở về đây. 

- Tôn giáo là gì?
- Nó là sản phẩm của quá trình phát triển tư tưởng con người. Đừng nghĩ rằng nó đã được hình thành tại đây để biện minh cho sự hiện hữu của thế giới “Người-Đã-Chết”. Nếu tư tưởng đã khai sinh ra ý niệm về tôn giáo thì chính tư tưởng cũng có khả năng hủy diệt tác phẩm của mình. Tư tưởng dùng tôn giáo để lý giải những hiện tượng thần bí và dẫn đắt con người sống theo một quy ước được đặt tên là Thiện. Điều này có thể chấp nhận được vì nó Hướng Thượng và phục vụ cho nhu cầu tinh thần của con người. Thật vô lý khi các lãnh tụ quá khích trong những thời đại trước đã biến tôn giáo thành Mục Đích hoặc đã nhân danh nó để tạo ra những cuộc Thánh Chiến, ngụy trang cho những tham vọng về Quốc Gia, Dân Tộc. Như đã nói ở trên, Chủ Nghĩa và Tôn Giáo đều là sản phẩm của Tư Tưởng, nên cả hai đều phải trải qua những xung đột như sự ma xát của các răng cưa trong một guồng máy. Về Tôn Giáo, các ngươi có toàn quyền lựa chọn, thay đổi hoặc không chọn một tôn giáo nào. Vô Thần cũng chính là tôn giáo, cả hai đều là con đẻ của Tư Tưởng. Hãy nhớ, Tự do Tín ngưỡng không những là quyền Theo hay Không theo một tôn giáo nào mà còn là sự Tôn trọng Tư tưởng của người khác. Đùng nhân danh Tự do Tín ngưỡng để đàn áp và chi phối tư tưởng của người khác.

- Trong mục Nghề Nghiệp có nhiều danh từ khó hiểu. Xin giải thích để chúng tôi dễ chọn hơn.
- Hai chữ Nghề Nghiệp sẽ gắn bó với các ngươi từ giai đoạn trưởng thành đến ngày các ngươi không còn đủ sức để làm việc nữa. Tuy nhiên, thành quả của nó vẫn còn ành hưởng sau khi các ngươi biến mất trên mặt đất. Nếu đã làm người, không thể nào không chọn cho mình ít nhất là một nghề. Chọn ngành y, ngươi phải coi sự đau đớn của người khác như sự đau đớn của chính bản thân mình. Đi dạy học, ngươi phải ý thức được trách nhiệm của mình không phải chỉ là truyền đạt kiến thức cho học trò mà còn trách nhiệm tinh thần đối với chúng. Chọn binh nghiệp, ngươi hãy nhớ vũ khí trong tay luôn luôn là con dao hai lưỡi, phải sáng suốt nhận thức được ranh giới giữa Bảo vệXâm lăng, hai hình thức chiến tranh này thường bị vo tròn, bóp méo vì tham vọng của những kẻ chỉ huy. Là nông dân, ngươi phải biết thương quý đất đai, cây cối như một phần thân xác của ngươi. Là công nhân, ngươi phải nghĩ đến người tiêu thụ sản phẩm được làm ra từ những giọt mồ hôi ngươi đổ ra. Nếu chọn nghề cầm bút, ngươi phải viết ra được những điều mình nghĩ để làm sao chia sẻ được sự thông cảm của người đọc. Hãy thành thật với chính mình nếu muốn thuyết phục người khác. Tóm lại, cuộc sống trên trái đất càng tiến bộ bao nhiêu thì phạm vi của nghề nghiệp càng phong phú bấy nhiêu. Các ngươi hãy làm người với một thái độ dứt khoát: lao động chân tay và trí óc là quyền lợi thiêng liêng của con người, không một bạo lực nào có thể tước đoạt được.


 ***

Tôi tỉnh giấc giữa cơn mưa ngâu tháng bảy, tháng của các cô hồn. Tôi bỗng rùng mình. Không phải là sự rùng mình khi đọc “Văn tế Thập loại Chúng sinh” của Nguyễn Du. Đó là cái rùng mình sau những giây phút vừa được sống trong thế giới của “Người-Đã-Chết”. Đó cũng là cái rùng mình trước thực tại sau một giấc mơ hoang đường.

Ở thế giới vô hình, “Họ” đã nghĩ về trái đất quen thuộc của chúng ta như vậy. Trong khi đó, chúng ta tự cho mình quyền “Xá tội Vong nhân” đối với những “Người-Đã-Chết”. Trong cơn chao đảo của con người trước cuộc sống hiện tại, liệu chúng ta có nên dành một phút để rùng mình tự hỏi:

“Ai sẽ xá tội cho những người còn sống?”

***    

1 nhận xét:

  1. Xin phép anh để đăng lại bài này ở trang Blog của tôi: https://nuocnha.blogspot.com

    Trả lờiXóa

Popular posts