Hôm nay Ông Táo về trời
Mang theo tâm trạng, rối bời ruột gan
Từ chuyện xó bếp, gầm bàn
Đến chuyện ngoài ngõ vui buồn đan xen.
Táo tôi thân phận thấp hèn
Có sao nói vậy chẳng hề chê khen
Chẳng cần báo cáo bon chen
Chỉ mong sự thật trước đèn rạng soi.
Năm qua gia chủ có tang
Phu nhân vĩnh biệt, dở dang kiếp người
Dẫu ngoài bát thập tuổi đời
Ra đi không để lại lời từ ly!
Cũng may con cháu xa gần
Bạn bè, thân hữu góp phần phân ưu
Chia ly nào khỏi vấn vương
Người đi, kẻ ở… tiếc thương đong đầy!
Táo tôi vẫn thấy buồn vương cõi lòng
Có người sống chẳng cầu mong
Xa hoa, phù phiếm, giàu sang hơn người.
Chỉ mong “cơm, áo, gạo, tiền”
Đủ dùng ngày tháng, chẳng phiền đến
ai
Nhưng sao năm tháng kéo dài
Sống trong nghèo đói biết ngày nào
ra?
Lại còn những kẻ vinh hoa
Sống trong nhung lụa, quyền uy ngất
trời
Cúi xin Ngài hãy vì Người
Ra tay dẹp bớt chuyện đời trái ngang.
Gọi là “báo cáo” chẳng màng khen chê
Ngọc Hoàng Thượng Đế bộn bề
Trăm công, nghìn việc… Thần về trần
gian!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét