Ông bạn tôi năm nay đã ngoài 80 kể lại câu chuyện xưa đại khái như sau:
“Số là tôi theo bà
con giáo dân Phát Diệm lên tàu há mồm ra Vịnh Hạ Long, để lên chiếc hàng không
mẫu hạm Arromanches ngày 15 tháng 7, trước khi hiệp định Giơ Neo ký kết…
“Trong một lần ai
muốn thì được lên boong tàu hóng gió, tôi làm quen với một anh, lớn hơn tôi chừng
hai ba tuổi. Anh kể chuyện anh cùng bà con chạy ra bãi biển, lên tàu chiến của
Pháp khi Pháp bỏ Ninh Bình rút lui, cuộc tháo chạy gian nan thế nào... , nội
dung câu chuyện bi hùng đó bây giờ tôi quên tiệt cả. Nhưng lời ca nhái anh hát
để kết luận thì tôi nhớ đến tận bây giờ, 64 năm rồi.
“Ra đi không mang
va li, quần áo rách nát cắp nách, chân mang xăng đan cao su, bước lên tàu chiến..
". Lời hát trong bài gốc Hải (hay Thủy) quân Việt Nam như sau: “Ra đi
không vương thê nhi / Miền Bắc núi tuyết rét mướt / Quen vui trong muôn phân ly
/ Sống trên ngàn trùng sóng...”.
(hết trích)
“Ra đi không mang va li, quần áo rách nát cắp
nách, chân mang xăng đan cao su, bước lên tàu chiến…”
Năm 1945, nhạc sĩ Văn Cao có viết một bài ca về Hải quân
Việt Nam, nguyên văn đoạn đầu như sau:
“Toán chiến sĩ thủy
quân ra khơi hôm nay
Bờ nước Nam gió
khơi nồng máu say
Ra đi không vương
thê nhi
Miền Bắc núi tuyết
rét mướt
Quen vui trong muôn
phân ly
Sống trên ngàn
trùng sóng
Thân phơi trên Nam
Băng Dương
Nước xanh hồn Thái
Bình Dương”
(Xem video clip về
bài hát này tại https://www.youtube.com/watch?v=iuBLExJQlNU)
Ấy thế mà bản nhạc lại có một lời ca thứ hai được cải
biên, hay nói theo ngôn ngữ ngày nay là “chế”, để thay “… không vương thê nhi” bằng “…
không mang va li” thì quả là người nhạc sĩ bất đắc dĩ đã “tức cảnh sinh thời”
một cách tuyệt vời.
Cũng bài hát này, tôi cũng đã có lần nghe câu “Miền Bắc núi tuyết rét nướt” được sửa thành…
“Miệng hút điếu thuốc Mic mốc…”. Chắc
các bạn trẻ ngày nay không biết đến thuốc lá Mic. Đó là sản phẩm của công ty
“Manufacuture Indochinoise de Cigarettes”, gọi tắt là MIC, tiền thân của Công
ty Thuốc lá Sài Gòn ngày nay (Vinataba).
Thuốc lá Mic
Lại nói thêm về nhạc sĩ Văn Cao (1923-1995), tác giả của
bài “Tiến quân ca” là quốc ca chính
thức của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa cũng như Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt
Nam. Ông cũng là tác giả của bài “Không
quân Việt Nam”, cũng được sáng tác năm 1945 như bài Hải quân Việt Nam. Điều
oái oăm là khi đó các binh chủng này còn chưa được thành lập!
Bài Không quân Việt Nam có đoạn điệp khúc:
“Ðây đó hồn nước ơi
!
Không quân Việt Nam
vút trên ngàn mây gió
U... u... u... u...
u... u...
Ôi phi công danh tiếng
muôn đời
Nhìn xa phi trường
Việt Nam
Không quân ra đi
cánh bay rợp trời”
(Xem video clip bài hát Không quân Việt Nam tại https://www.youtube.com/watch?v=jdDZAGNQv4Y)
Ấy thế mà câu “Ðây
đó hồn nước ơi! Không quân Việt Nam vút trên ngàn mây gió…” lại biến thành…
“Đây đó làng nước ơi! Ông bô nhà tôi cháy
râu vì đun bếp”. Nhạc chế là vậy. Luôn luôn có tính hài hước mà chủ yếu là
“truyền khẩu” nhưng lại có sức hút đối với người bình dân.
Nhạc sĩ Văn Cao
Đôi khi nhạc chế lại có tính cách “dung tục”. Chẳng hạn
như bài “Gạo trắng trăng thanh” của
Hoàng Thi Thơ, bản nhạc này đã đưa đôi danh ca Ngọc Cẩm – Nguyễn Hữu Thiết nổi
tiếng một thời.
Bài hát có những câu rất trữ tình như: “Ai đang đi, trên đường đê, tai lắng nghe muôn câu hò đê mê. Vô đây em, dù trời khuya anh sẽ đưa em về”. Thế nhưng, ai đó đã sửa lời thành… “Ai đang đi, trên Cầu Bông, rơi xuống sông ướt cái quần nylon. Vô đây em, đợi quần khô anh sẽ đưa em về”. (Xem “Gạo trắng
trăng thanh” tại https://www.youtube.com/watch?v=_80_3T4w0-o)
Bạn có biết câu hát “Cười
lên đi cho răng vàng sáng chói. Hát lên đi để cho đời le lói…” có xuất xứ từ
đâu không? Đó là bài “Khúc ca ngày mùa”
của Lam Phương tả “trăng vàng” chứ không phải “răng vàng” đâu:
“Kìa thôn quê dưới
trăng vàng bát ngát
Ánh trăng thanh chiếu
qua làng xơ xác”
Còn nhiều “dị bản” của “Khúc ca ngày mùa”, chẳng hạn như “Kìa Na Tra với ông Tề đấu phép. Đấu bao nhiêu phép ông Tề thu hết” hoặc
“Nhà bên kia có con gà trống gáy. Bắc nước
sôi lên thì gà hết gáy”. Dĩ nhiên là các ca sĩ nhi đồng rất thích những lời
ca này!
(Nghe “Khúc ca ngày mùa” qua giọng ca của Hoàng Oanh tại https://www.youtube.com/watch?v=Y1wmqx5Xjls)
Ngày xưa đến trường, trò nào cũng phải thuộc nằm lòng bài
“Học Sinh Hành Khúc” của nhạc sĩ Lê
Thương: “Học sinh là người tổ quốc mong
cho mai sau / Học sinh xây đời niên thiếu trên bao công lao…”. (Nghe bài
hát này tại https://www.youtube.com/watch?v=5EiJ3k0q19A).
Ấy thế mà có những học trò “rắn mắt” dám sửa lời thành… “Học sinh cao bồi mặc áo sơ-mi ca-rô / Học
sinh cao bồi hủ tiếu ăn hai ba tô”. Thật không hổ danh nhất quỷ, nhì ma và
thứ ba là… học trò!
Nhạc ngoại quốc cũng bị cải biên thành nhạc “thuần Việt”
với đầy đủ sinh hoạt đời thường ở Việt Nam. Điển hình là bài “Beautiful
Sunday”, bản nhạc gốc mô tả một ngày Chủ nhật đẹp trời nhưng lại được cải biên sang
tiếng Việt thành:
“Sáng ăn cơm sườn,
chiều ăn nước tương
Tối leo lên giường
, nằm nghe cải lương…”
(Xem karaoke “Beautiful Sunday” tại https://www.nhaccuatui.com/video/beautiful-sunday-karaoke-daniel-boone.CHHcEsYiMR.html)
***
Sau 30/4/1975 nhạc chế phát triển mạnh. Người ta cải biên
cả những bản nhạc thịnh hành của Liên Xô như bài Kachiusa, một loại tên lửa
trong Thế chiến thứ 2. Các bạn có thể nghe Kachiusa bằng tiếng Nga tại https://www.youtube.com/watch?v=VUp63mZeq2g
và sau đó nghe lời cải biên bằng tiếng Việt tại https://youtu.be/Fxqh9vF5rg8:
“Đào vừa ra hoa người
ta vẫn kêu là hoa đào,
Đào vừa ra bông người
ta vẫn kêu bông đào
Đào đốt lên cháy ra
than mới kêu là than đào
Mấy anh mà dê người
ta vẫn kêu… cua đào”
Nhạc sĩ Hoàng Việt sáng tác bài “Nhạc rừng” đầy thơ mộng nhưng nhạc chế lại biến nó thành một vụ mặc
cả cyclo ra vùng kinh tế mới:
“– Xích lô, xích lô
đi vùng kinh tế mới
– Bao nhiêu ? Bao
nhiêu ?
– 5 đồng thôi cô
hai!
– Mắc qúa, mắc qúa!
3 đồng thui ông há!
– Hổng sao, hổng
sao! Xin mời cô lên xe ….”
(Nghe “Nhạc rừng” do Thanh Lan hát hồi còn ở VN: https://www.youtube.com/watch?v=BcbJqbmo6Pk)
“Tình đất đỏ miền Đông”
của nhạc sĩ Trần Long Ẩn có lẽ là một trong những bài hát cách mạng được người
Sài Gòn nghe nhiều nhất trên các phương tiện truyền thông sau 75. Có lẽ cũng vì
thế bản nhạc đã bị sửa lời với những lời lẽ thống thiết của người dân trong thời
điêu linh:
“Ai đã ăn mì và
khoai giá rẻ
Ăn mấy bữa thì mặt
mũi xanh lè
Để heo ăn thì heo
mau lớn
Cho người ăn thì …
mau sớm vô nhà thương
Ai đã ăn mì và
khoai giá rẻ
Ăn mấy bữa thì bị
ghẻ tưng bừng
Ghẻ tới lưng rồi …
chui qua mông … đít
Vô nhà thương ngồi
… xin thuốc đem dzìa xoa
Tổ Quốc ơi, ăn
khoai mì ngán quá !
Nhà nước ơi, sao ăn
độn hoài hoài ?
Từ giải phóng vô
đây, không thấy mặt hột cơm …”
(Nghe “Tình đất đỏ miền Đông” tại https://www.youtube.com/watch?v=1rvPwhW97mU)
***
Theo Wikipedia, “Nhạc
chế đã có từ năm 1965, lấy ý tưởng từ bộ tiểu thuyết Ỷ Thiên Đồ Long ký của nhà
văn Kim Dung. Ngày Tết, người Sài Gòn thường chơi bầu cua cá cọp để lấy may. Vậy
là một ai đó đã chế ra một câu hát khá vui theo giai điệu một bài tình ca của một
nhạc sĩ viết trước đó”.
Tôi không đồng tình với cách giải thích này. Nhạc chế
không bắt đầu từ năm 1965 mà đã có từ trước đó lâu lắm rồi. Có lẽ phải lấy thời
điểm năm 1954, năm có cuộc di cư vĩ đại của người Bắc vào Nam. Bằng chứng là
câu chuyện của ông bạn tôi kể đã được nghe hát nhạc cải biên trên tàu
Arromanches ngày 15/7/1954.
Còn vụ… Cô Gái Đồ Long lắc bầu cua… mãi tới năm 1965 mới
xảy ra. Bài tình ca mà Wikipedia nói đến ở trên chính là bài “Tiếng hát quê hương” của nhạc sĩ Xuân
Lôi có lời như sau:
“Có cô gái miền quê
hát bài ca
Giữa hoa lá xanh
tươi bên làn gió
Thôn xóm nhà khi nắng
tà
Êm êm trong muôn
câu hò…”
Đây có thể nói là trường hợp hãn hữu: bản nhạc chính thức
lại ít người biết đến trong khi nhạc chế lại quá phổ biến. Nhiều người không để
ý đến lời của nguyên tác vì họ chỉ nghe lời cải biên mô tả cô gái Đồ Long:
“Có cô gái Đồ Long
lắc bầu cua
Lắc ba cái ra ba
con gà mái
Chung hết tiền,
thua hết tiền...”
(Xem video clip bài “Tiếng hát quê hương” tại https://www.youtube.com/watch?v=1BCk3iUxeoo)
Tội nghiệp cháu bé… chắc thua hết tiền rồi!
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét