Khởi tấu Ngọc Hoàng
Thần là Táo Nam
Nên không nói xàm
Cũng
chẳng tham lam
Có
đâu nói đó
Còn
ông Táo Bắc
Đang
cưỡi cá vàng
Chắc
vẫn lang thang
Trên
đường phó hội
Ở tận
bên Tầu
Nhưng
chẳng bao lâu
Lang
thang khắp chốn
Đi
gây tai họa
Người
chết đầy đường
Cảnh
thật thảm thương
Kêu
trời không thấu
Lại
có bình bầu
Chia
rẽ khoét sâu
Lòng
người ly tán
Họ gắn
cho nhau
Là
cuồng, là ngốc
Rồi
chẳng mấy chốc
Cãi
nhau suốt ngày
Thần
cam phận Táo
Chính
trị, chính em
Đóng
cửa, buông rèm
Chỉ
quanh xó bếp
Cũng
bầu, cũng bán
Người
dân im re
Chẳng
ai thèm bàn
Trong
nhà là thế
Ngoài
ngõ oang oang
Cứ
tưởng như... toang
Cái
anh Huê Kỳ
Miền
Trung oằn mình
Chịu
thay cả nước
Thần
thấy bất bình
Người
thì hạnh phúc
Êm ấm
nhà cao
Kẻ lại
lao đao
Buồn
trông con nước
Ngọc
Hoàng hãy ngó
Bao
cảnh tang thương
Xin
giúp dân thường
Thần
xin đa tạ
Công
việc của thần
Chỉ
quanh xó bếp
Không
dám lạm bàn
Mà
mang tội chết
Năm
nay sớ ngắn
Nhưng
nhiều chuyện dài
Thần
xin tóm lại
Không
dám nói dai
Khởi
bẩm Ngọc Hoàng
Sớ
ngắn tình dài
Thần
xin bái bai
Chúc
Ngài... trường thọ!
* Ngọc Hoàng Thượng Đế
Bèn
phán một câu:
“Cho
Táo cách ly
Đủ
hai mốt ngày
Tìm
con cô-vít
Sau
đó hãy hay!”
***
Ngọc Hoàng, Ngọc Hoàng
Trả lờiXóaXin Ngài coi lại
Tết phải nằm nhà
Vì con Cô Vid
Lấy gì làm dzui?