Thứ Năm, 23 tháng 10, 2025

Ngày thứ 4: Gặp gỡ người thân

Cái số của tôi vẫn còn nhiều may mắn! Mới hôm trước được gặp anh Luc Van, một người quen biết trên Facebook tại Café Viva, Tân Phú, thì mới đây một nhân vật nữa thuộc loại “người thân” cũng đã xuất hiện.

Trần Gia Quốc Việt là con trai của bà chị bà xã tôi ngoài Huế. Năm 1984, Việt vào Sài Gòn để tiếp tục học ngành điện tại Phú Thọ. Sau này Việt phục vụ ngành điện tại Sài Gòn, chỉ đôi khi mới trở về Huế thăm gia đình.

 

Việt & Hằng (con gái út của tôi) chụp tại Sài Gòn năm 1984

 

Lần đầu tiên vào Sài Gòn, xa lạ và bỡ ngỡ trước lối sống có phần náo nhiệt so với sự trầm lặng, khép kín của đất Thần Kinh cho nên Việt coi gia đình tôi là một “chỗ dựa duy nhất” trong những ngày đầu bỡ ngỡ tại xứ được gọi là Hòn ngọc Viễn đông.

Chẳng bao lâu sau, Việt thích nghi với môi trường rộng mở của Sài Gòn hoa lệ và trở thành một kỹ sư điện trong ngành điện lực sau khi tốt nghiệp Phú Thọ. Việt còn đóng một vai trò tương đối quan trọng về chuyên môn, nhất là năng lượng mặt trời với những thử nghiệm mới lạ.

 

Hai cậu cháu tại Café Viva, Tân Phú, 2025

 

Quả thật tôi rất đỗi bất ngờ khi Việt trở thành Giàm đốc Trung tâm Tư vấn Lưới điện khi nhìn hình ảnh bữa tiệc Tri ân & Chia tay với người Giám đốc vào tháng 9 năm 2025. Đó là ngày Việt đến tuổi về hưu để trở thành “tỷ phú thời gian” theo cách nói của thời đại bây giờ.

Thời gian đi thật nhanh. Tôi vẫn không tin anh chàng thư sinh ngày nào “chân ướt chân ráo” từ Huế vào Sài Gòn với vẻ mặt ngỡ ngàng trước bao sự lạ của thành phố hoa lệ… Thế mà giờ đây đã trở thành kỹ điện và cuối cùng là “một quan chức về hưu”!

 

Tiệc tri ân & chia tay Việt, tháng 9 năm 2025

 

Thời gian là một thứ gì đó vô hình, vô hạn với vũ trụ nhưng lại là hữu hạn với đời người. Thời gian là vô giá đối với tất cả mọi người, là thứ tài sản ta có nhiều nhất, thế nhưng thực tế không phải ai cũng nhận ra tầm quan trọng của nó.

Ngoài ra, thời gian cũng rất vô tình, không vì ai mà trôi nhanh hơn cũng không vì ai mà chậm lại. Từ một thanh niên trẻ lần đầu đặt chân đến Sài Gòn thế mà giờ đây Việt đã trở thành một “cán bộ hưu trí”!

Có một triết gia đã từng nói: “Cuộc sống và thời gian là hai người thầy tốt nhất. Cuộc sống dạy chúng ta sử dụng tốt thời gian và thời gian dạy chúng ta giá trị của cuộc sống” (Life and time are the best teachers. Life teaches us to make good use of time and time teaches us the value of life).

 

Hình do Việt chụp tại Café Viva, 2025

 

Thật quá đúng với trường hợp của Việt, cả về thời gian lẫn cuộc sống. Hai khía cạnh đó luôn song hành bên nhau. Tuy nhiên, chúng lại mang nhiều ý nghĩa, đôi khi lại trở thành đối nghịch!

 

***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

:) :( :)) :(( =))

Popular posts