Nhân sự kiện tuyến đường sắt Cát Linh – Hà Đông do Tổng thầu EPC của Trung Quốc sau nhiều lần “lỗi hẹn” nhưng vẫn chưa được khánh thành… và gần đây nhất, có tin Trung Quốc có thể sẽ tham gia Dự án đường sắt cao tốc Bắc – Nam, với tổng vốn đầu tư 58,71 tỷ USD… chúng tôi xin kể lại chuyện từ đầu thế kỷ thứ 19 có sự tham gia của công nhân người Hoa vào việc xây dựng đường sắt xuyên lục địa tại Hoa Kỳ.
***
Một năm sau cuộc Nội chiến Nam-Bắc tại Mỹ, Quốc hội Hoa Kỳ
do đảng Cộng hòa kiểm soát đã thông qua Đạo luật Đường sắt Thái Bình Dương (Pacific
Railroad, 1862).
Tuyến đường sắt này còn được biết đến qua tên gọi “Transcontinental
Railroad” (Tuyến đường sắt xuyên lục địa) với chiều dài 3.077 km, nối liền
Omaha, tiểu bang Nebraska với bờ biển Thái Bình Dương tại San Francisco,
California.
Con đường sắt xuyên nước Mỹ được bắt đầu xây dựng năm
1863 và khánh thành năm 1869 do ba công ty đường sắt Union Pacific, Central
Pacific và Western Pacific đảm trách.
Phần dài nhất, 1.746 km, do Union Pacific thực hiện từ
Omaha đến bờ biển phía Tây. Central Pacific thực hiện đoạn 1.110 km về hướng
Đông, từ Sacramento, California đến tiểu bang Utah. Phần còn lại do Western
Pacific xây dựng từ Oakland đến Sacramento, dài 212 km.
Tuyến đường được thực hiện bởi Công ty
Central Pacific (màu đỏ) và Union Pacific (màu xanh). Những phần còn lại được
xây dựng bởi Western Pacific
Khởi đầu, công nhân tham gia xây dựng tuyến đường đa số
là những cựu chiến binh đã giải ngũ sau cuộc nội chiến Nam-Bắc. Họ là những người
phải đương đầu với vô vàn khó khăn cùa mùa đông khắc nghiệt lẫn mùa hè đổ lửa.
Bên cạnh đó là các cuộc tấn công của thổ dân da đỏ và tình trạng vô luật pháp của
các thị trấn mới thiết lập ở bờ Tây.
Vì những khó khăn kể trên nên ngay từ ban đầu số công
nhân người bản xứ tham gia việc xây dựng không đạt được kế hoạch đề ra. Các
công ty phải tính đến chuyện sử dụng người lao động nhập cư từ nước ngoài. Đó
cũng là lý do lao động người Hoa được tính đến.
Đa số họ là những người Trung Hoa nghèo khổ của tỉnh Quảng
Đông. Lý do khiến họ ra đi là cuộc nổi loạn mang tên “Thái Bình Thiên Quốc” chống
lại sự cai trị của nhà Thanh vào giữa thế kỷ thứ 19 đã cướp đi sinh mạng của
hơn 20 triệu người Hoa Lục. Người Mỹ khi đó thậm chí còn tổ chức các điểm tuyển
công nhân tại Quảng Đông để sang Mỹ xây dựng đường sắt.
Với thân hình nhỏ bé và thiếu hẳn kinh nghiệm trong việc
xây dựng đường sắt nhưng lao động người Hoa với bản tính cần cù của người Châu
Á nên vẫn làm quen với việc lao động tay chân nặng nhọc tại Mỹ.
Lao động nhập cư người Hoa trên công trường
xây dựng tuyến đường sắt tại Mỹ
Lực lượng lao động người Hoa nhập cư còn phải đương đầu với
nhiều vấn đề khác. Chẳng hạn như một ngày làm việc 12 giờ để đặt các đường ray
qua núi Sierra Nevada. Đã có những trường hợp công nhân bị mất tích trong các
trận lở tuyết, lở đất hoặc tai nạn với chất nổ, đó là chưa kể bệnh tật đã cướp
đi sinh mạng của nhiều người.
Cho đến nay, con số thống kê về lao động người Hoa trên
tuyến đường sắt xuyên lục địa vẫn chưa được chính thức xác nhận. Người ta chỉ
phỏng đoán có từ 15.000 đến 20.000 người, trong số đó có khoảng 1.000 người đã
phải nằm xuống. Tuy nhiên, sự đóng góp của người Hoa rất ít được nói đến trong
lịch sử Hoa Kỳ.
Trước đó, “Cuộc đổ xô đi tìm vàng tại California”
(California Gold Rush) 1848-1855 cũng đã thu hút những người Hoa đầu tiên đến
Hoa Kỳ. Tại đây, họ và những người Mỹ gốc La Tinh đã bị người bản xứ tìm vàng
(được gọi là “fourty-niners”… lấy tên từ năm 1949 để chỉ những người đi tìm
vàng) xua đuổi trong việc cạnh tranh… “săn vàng”.
Lao động người Hoa trên một đoạn đường ray tại
sa mạc Nevada
Tiền lương của một người lao động Trung Hoa thật khiêm tốn,
nếu không muốn nói là… “rẻ mạt”. Một người Mỹ da màu được trả lương 30 đô-la một
tháng nhưng được công ty đường sắt nuôi ăn và cung cấp chỗ tá túc. Một công
nhân người Hoa nhận được 31 đô-la nhưng phải tự lo việc ăn uống cũng như tự dựng
những lều trại để nghỉ ngơi.
Lều trại do công nhân tự xây dựng
Năm 1867, sau một cuộc đình công 8 ngày của 3.000 công
nhân người Hoa vào tháng 6, mức lương được tăng lên 35 đô-la, tương đương với
630 đô-la theo thời giá năm 2018. Một tuần làm việc 6 ngày, nghỉ ngơi vào Chủ
Nhật.
Công nhân người Hoa tại Mỹ
Giáo sư Gordon Chang, thuộc đại học Stanford, giải thích
việc sử dụng lao động người Hoa trong cuốn “Ghosts
of Gold Mountain” (Những bóng ma trên núi vàng), một tác phẩm hiếm hoi viết
về công nhân người Hoa trên tuyến đường sắt xuyên lục địa:
“Dĩ nhiên là công
ty đường sắt thích sử dụng lao động người da trắng nhưng số người xin việc rất
ít, không đáp ứng được nhu cầu đề ra. Ban đầu, ý tưởng tuyển người Hoa bị phản
đối vì dư âm “bài Hoa” từ cuộc đổ xô đi tìm vàng hãy còn đó. Thế nhưng, cuối
cùng, giải pháp dùng người Hoa vẫn được thông qua!”
Tháng 1/1864 công ty đường sắt nhận 21 công nhân người
Hoa đầu tiên. Một năm sau đó, số người tăng lên 50 vì công nhân da trắng không
thích công việc vừa nặng nhọc, vừa nguy hiểm. Ngày càng nhiều công nhân nhập cư
đến độ có thể nói 90% công nhân của dự án đường sắt là người Hoa. Giáo sư Chang
giải thích:
"Tính về thời gian
di chuyển, Hồng Kông và Hoa Lục rất gần với bờ biển phía Tây của Hoa Kỳ. Công
việc của lao động người Hoa gồm nhiều thình thức, từ “lao động phổ thông” đến
thợ rèn, thợ mộc, thợ đào hầm… trong khi công nhân người Ái Nhĩ Lan không đến
California, họ chỉ có mặt khi dự án gần kết thúc.
“Tiền lương của người
Hoa thấp hơn người da trắng từ 30 đến 50% nhưng công việc lại rất nguy hiểm như
đào hầm phải sử dụng thuốc nổ. Cũng có những bằng chứng cho thấy họ còn bị một
số “thầy cai”… hành hạ thể xác!
"Điều đáng khen ngợi
là họ biết dùng sức mạnh của tập thể để đương đầu với nghịch cảnh. Tuy nhiên,
đáng buồn là lịch sử chỉ coi họ như những thành phần thiểu số nên ít được nói đến”.
(hết trích)
Tác phẩm “Ghosts of Gold Mountain” của Giáo
sư Gordon Chang
Bất chấp những khó khăn, gian khổ, các công nhân người
Hoa đã kết thúc dự án đường sắt liên lục địa vào năm 1869. Điều đáng nói là họ
hoàn thành trước thời hạn và trong phạm vi ngân sách đã duyệt.
Cái bắt tay giữa hai miền Đông & Tây khi
dự án kết thúc
Đây là điểm son của dự án đường sắt xuyên lục địa ở Hoa Kỳ…
không như đường sắt Cát Linh – Hà Đông của ta sau nhiều lần đội vốn nhưng vẫn
chưa được chính thức khánh thành dù đã nhiều phen… lỡ hẹn.
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét