Nếu tôi có dịp
được bày tỏ
Cho người
tôi yêu thương được rõ
Những gì thầm
kín tận đáy lòng
Chỉ một lần
thôi… một lần là quá đủ.
Tình yêu tôi
dành cho người không bao giờ hội tụ
Ở bên ngoài
như bão lũ, cuồng phong
Tôi chỉ biết
giữ trong lòng thầm kín
Tựa con sâu ẩn
mình trong trong bộ áo kén kia.
Tôi vẫn biết
tình mình không đủ bén
Để mở lòng
khi người đã cài then
Một lần thôi
là quá đủ một đời
Nhưng sao thấy
vẫn hoài công chờ đợi?
Tôi hiểu rõ
ngọn ngành xa diệu vợi
Nhưng cuộc đời
không trải rộng khắp muôn nơi
Tìm người
yêu không dễ suốt cả đời
Người ngoảnh
mặt… mù khơi miền viễn xứ!
Còn lại mình
tôi niềm ưu tư mòn mỏi
Khi tuổi đời
còm cõi mộng không thành
Biết sao đây,
một cuộc tình dang dở
Khi tháng
ngày vùn vụt đến không ngờ?
Tôi vẫn biết
yêu không đẹp như thơ
Nhưng sao vẫn
đợi chờ được đáp lại
Vẫn hoang tưởng
tình yêu là mãi mãi
Người nhìn
tôi qua ánh mắt hững hờ!
Tôi vẫn biết
yêu là mơ, là mộng
Có gì đâu một
cảm xúc bất ngờ
Người yêu lại…
nhưng không còn ngây dại
Cuộc tình kia
chỉ mang lại ngỡ ngàng!
Để hôm nay
tình bỗng vỡ tan hoang
Như cánh hoa
đã úa tàn phong nhị
Biết sao đây
khi vẫy tay, chào tạm biệt
Một mối tình
kém thi vị, hững hờ!
Không trách
mình… mà cũng chẳng trách ai
Khi định mệnh
đã an bài cho số kiếp
Một cuộc
tình đáng tiếc với cả hai
Khi hình hài
đã không còn sức sống!
Cũng có lúc
yêu nhau như trong mộng
Khi tuổi già,
khi bệnh hoạn cậy trông nhau
Nhưng chỉ
thoáng một tình yêu sau cuối
Định mệnh
nào chia cắt mối tình thơ?
Một lời cuối
cho cuộc tình nhớ mãi
Chắng tại ai…
mà cũng chẳng vì ai !!!
***
Hãy cẩn thận với lời nói… những lời đó chỉ có thể được tha thứ nhưng lại không thể nào quên.
Đôi khi ta phải chấp nhận sự thật rằng có những điều sẽ không thể nào trở lại như ngày xưa chúng đã thường được chấp nhận.
Im lặng tốt hơn là giải thích.
Mối quan hệ không phải là cứ ai đến trước… mà là ai chờ bạn và là người cuối cùng bên bạn. Một mối quan hệ tốt đẹp khi ai đó chấp nhận quà khứ, ủng hộ hiện tại và khuyến khích tương lai của bạn.
Thật đau lòng khi bạn có một người trong tim nhưng lại không thể nào có họ trong cuộc đời mình.
Tôi là chính tôi lúc này. Tôi có thể không hoàn hảo và phạm lần lỗi nhưng khi tôi quan tâm, sẽ là sự quan tâm với tất cả tấm lòng.
Đôi khi chúng ta cắt bớt nói chuyện với người mình yêu, không phải vì ta thù ghét họ nhưng bời vì họ khiến ta cảm thấy… ta không là gì cả.
Giây phút buồn thảm nhất là lúc người mà bạn để lại những ký ức đẹp bỗng trở thành một chuyện tình đẹp trong quá khứ.
Hãy rời xa người đã bỏ bạn. Hãy rời xa những kèn cựa chẳng bao giờ được giải quyết. Hãy rời xa việc làm hài lòng những người chẳng bao giờ thấy được giá trị của bạn. Càng rời xa những điều đã đầu độc tâm hồn, bạn thấy mình sẽ khoẻ khoắn hơn nhiều.
Không phải lúc nào cũng có người ở thường trực ở bên bạn… cho nên hãy tìm cách tự sống còn một mình.
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét