Cái laptop tôi đang sử dụng cũng thuộc loại sắp phế thải như tôi, cộng thêm việc bàn tay gõ máy không còn nhuần nhuyễn như xưa nên cứ viết được một câu là vội vàng xem lại để phát hiện xem có lỗi đánh máy nào không.
Khổ thế đấy nhưng cũng thấy vui vì một “tỷ phú thời gian” như tôi giờ chỉ còn một cái thú duy nhất là được trải lòng trên bàn phím. Nói thì đơn giản như vậy nhưng trên thực tế còn phức tạp hơn nhiều.
Giá như chỉ viết cho mình đọc thì không sao, đằng này lại ôm đồm một nhóm đối tượng bao gồm cả bạn bè ngày xưa cũng như người đọc mới quen hiện giờ. Thế cho nên, có những ý kiến phản hồi, đôi khi không nói ra, nhưng tôi biết “độc giả của tôi” cũng có phần thất vọng khi đọc.
Ông bà ta ngày xưa có câu “năm người, mười ý”, đó là lẽ thường tình! Tôi vẫn thường tự nhủ “lỗi tại tôi mọi đàng” nên chỉ cầu mong sự thông cảm từ mọi người để… “chín bỏ làm mười”!
Nhớ lại ngày xưa, cái anh nhà báo trẻ hễ ngồi trước máy là gõ một mạch vì còn nhiều việc phải làm. Ngày nay thì phải vật lộn trước bàn phím, gõ rồi lại xoá vì trên màn hình có vô số lỗi mà thật lòng mình không bao giờ muốn.
Thôi thì cũng đành chấp nhận vì đó là “niềm vui duy nhất của tuổi già”. Biết sao được khi “lực bất tòng tâm”. Ý chí và giấc mơ vẫn còn đó nhưng làm sao cưỡng lại những biến chứng của tuổi “thất thập cổ lai hi”.
Rất mong các bạn niệm tình tha thứ khi gặp phải những “hạt sạn” trong các bài viết, dù tôi đã không những kiểm tra trên laptop rồi lại còn chịu khó đọc lại trên điện thoại trước khi đăng.
Những lỗi “chưa phát hiện” đâu đó vẫn còn, bên cạnh đó là những ý tưởng ngày một “già đi” theo năm tháng! Vẫn biết “chín người, mười ý” nhưng đã lỡ đam mê viết lách nên đành phải chấp nhận những lỗi ngoài ý muốn.
Một lần nữa, rất mong bạn đọc thông cảm với “ngọn đèn leo lét” trước giờ lịm tắt.
***
Nhà văn (và cũng là nhà báo) Gabriel Garcia Marquez (1928-2014), người Colombia, nổi tiếng với tác phẩm “Trăm năm cô đơn” (Cien años de soledad - 1967) và ông cũng là người được trao Giải Nobel Văn học năm 1982 đã có lần nói về tuổi già và giấc mơ:
“Không phải người ta ngừng theo đuổi giấc mơ vì mình già đi, người ta già đi vì ngừng theo đuổi giấc mơ đó”.
Gabriel Garcia Marquez (1928-2014)
“Trăm năm cô đơn” - Bản dịch Việt ngữ
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét