Phàm những
người đi chậm nếu có bị vấp ngã chắc chắn sẽ được an toàn hơn những kẻ đi nhanh
trong lúc vội vã. Người đi nhanh có được niềm vui khi đến đích sớm, nhưng người
đi chậm lại có được hạnh phúc. Đó là sự thật hiển nhiên, ít ai có thể chối cãi.
Hãy dành thời gian để làm những việc khiến bản thân hạnh phúc. Đó là một cách để yêu thương bản thân nhiều hơn. Charles Haddon Spurgeon có lời khuyên: “It is not how much we have, but how much we enjoy, that makes happiness” (Điều quan trọng không phải chúng ta có bao nhiêu mà là chúng ta tận hưởng bao nhiêu, đó mới là điều tạo nên hạnh phúc).
Bàn rộng ra,
chữ “chậm” không những chỉ bao gồm “tốc độ” mà còn được dùng để diễn tả ý
nghĩa của một trải nghiệm thường thấy trong việc xử thế hàng ngày, trong đó có
cả cái mà ta thường hay nói đến: Sống Chậm!
Sống chậm không nhất thiết à sống một cuộc sống một cách thư thả, mà còn bao gồm mọi việc làm ở tốc độ và nhịp độ phù hợp… thay vì vội vã. Theo logic đó, việc sống chậm lại không phải là lãng phí thời gian vì đi chậm, mà là dành thêm được thời gian bằng cách làm những việc quan trọng nhất đối với bạn.
Nếu bạn muốn
là người đầu tiên và ở một mình, hãy đi nhanh. Nếu bạn muốn được yêu thương và hoà
đồng cùng mọi người, hãy đi thật chậm. Mark Twain đã từng cho lời khuyên:
“Cuộc sống ngắn ngủi, hãy phá vỡ các quy tắc. Tha thứ nhanh, hôn nhau chậm, yêu thật lòng, cười thả ga. Và đừng bao giờ hối tiếc về bất cứ điều gì khiến bạn mỉm cười”.
Bạn đã bao
giờ trải qua những ngày sống chậm? Và đây là trải nghiệm của nhà thơ Nguyễn An
Bình về… một ngày sống chậm:
“Qua một ngày sống chậm
Mới hiểu được niềm vui
Con tim thì thầm bảo
Đời không vắng tiếng cười.
Sống chậm rồi mới biết
Đất thương nhớ tình người
Sông muôn đời nhớ biển
Chim mãi nhớ bầu trời.
Qua một ngày sống chậm
Hoa vẫn nở trong vườn
Dưới tán cây đầy nắng
Vẫn ngan ngát tỏa hương.
Sống chậm rồi mới thấy
Đêm không chìm trong sâu
Dù qua ngàn bão tố
Đời cũng cần có nhau.
Khi nhịp sống chậm lại
Mọi thứ thành giản đơn
Bước qua bao cám dỗ
Mở lòng để yêu thương”
Thi sĩ Tùng
Trần lại đưa ra một lời khuyên mọi người nên sống chậm lại… vì sao ư?:
“Sống chậm lại chớ vội vàng hối hả
Bước lạc đường sẽ buồn bã thiên thu
Không là bạn cũng đừng hóa kẻ thù
Vì cuộc đời vốn phù du cát bụi
Sống chậm lại để nhận ra lầm lỗi
Rồi quay đầu tìm cơ hội sửa sai
Đừng so bì với bất cứ một ai
Hãy vì mình và tương lai phía trước
Sống chậm lại nhưng chớ nên chùng bước
Bởi kiếp người tồn tại được bao lâu
Mà âm thầm trong dằn xé cơn đau
Sao không thử chôn sâu vào đáy vực
Sống chậm lại cùng tháng ngày hiện thực
Sẽ thấy rằng những tổn thất đã qua
Dần nguôi ngoai tựa như ánh trăng tà
Hay hoàng hôn lúc chiều tà buông xuống
Sống chậm lại bởi đường còn vạn hướng
Đời lụy phiền vui sướng tại trong tâm
Muốn an nhiên không mắc những sai lầm
Tự nhủ rằng chỉ cần mình sống chậm”.
Riêng đối với
những người cao tuổi, dù giàu hoặc nghèo, nhưng lại thường được ví như “tỷ phú… thời gian”. Thế cho nên nhà thơ
Như Nhiên Thích Thánh Tuệ đã viết những lời tự thán đầy tự tin:
“Ta là tỷ phú... thời gian
Bước chân thư thả đi ngang cuộc đời.
Một dòng tất bật ngược xuôi
Ta riêng ngồi lại với hơi thở mình.
Một dòng nhộn nhịp sắc thinh
Ta xin lắng đọng… hòa mình thiên nhiên…
Sáng ra, ngắm nụ hoa hiền
Chuyện trò cây lá bình yên sau vườn
Hỏi thầm khe khẽ giọt sương
Này em có biết vô thường sắc, không?
Chiều về, bát ngát mênh mông
Trầm hương một nén, trải lòng nơi nơi…
Trăng non một mảnh lưng trời
Kinh đêm ta tụng là lời yêu thương..
Trăm năm giấc mộng huỳnh lương
Rộn ràng chi lắm cố hương xa vời.
Có ai tỉnh thức giữa đời
Về đây ta sẽ chia đôi gia tài
Cuộc đời đó, vốn không dài
Hãy cho hồn được thoát thai mây ngàn!.
Ta là tỷ phú thời gian
Vì không nô lệ lòng tham chính mình”.
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét