Thứ Hai, 8 tháng 4, 2024

“Những vấp ngã của tuổi già!”… hồi thứ hai

Tôi post bài viết “Những vấp ngã của tuổi già!” trên Facebook ngày 16/3/2024 và đã được hơn 300 bạn vào đọc. Đó là một con số đáng kể đối với tôi, một người có tương đối ít friends vì quả thật số bạn của tôi trên Facebook không nhiều.

Thật không ngờ, bài viết này lại vừa xuất hiện trên email của các đồng nghiệp ngày xưa tại trường Sinh ngữ Quân đội do anh KK tung lên (đúng ra là viết nguyên tên nhưng vì lý do tế nhị nên tôi đành viết tắt là KK).

Một số anh em khác như ĐV, GN, KĐ góp phần bình luận. Xin ghi lại để các bạn tiện theo dõi sau khi anh KK có vài dòng giới thiệu như sau:

“Các Bạn Cựu Giảng Viên Trường Sinh Ngữ Quân Đội thân mến,

“Các Bạn đọc bài này, của người bạn đồng nghiệp NNC, cựu Giảng Viên Trường Sinh Ngữ Quân Đội, của chúng ta chưa?


Người đầu tiên góp ý là anh DV ở Hoa Kỳ với những lời lẽ như sau:

“Cảm ơn bạn K. đã cho đọc bài viết của đồng nghiệp NNC.

"C. mới 78, tôi đã 85, KK đến 87. Không biết ai trong chúng ta sẽ lên chuyến tàu chót. Nhưng còn sống thì cứ cố mà sống … để xem thế sự thăng trầm ra sao”.



Trụ sở chính của trường SNQĐ trong Bộ Tổng tham mưu (1970)



Anh NLG ở Úc có lời khen khiến người viết bài phải… phổng mũi:

“C. ơi,

“Bạn là người chồng chung thủy, người cha mẫu mực. Các con của bạn hẳn rất hãnh diện khi có được một đấng sinh thành như bạn.


Vốn tính tiếu lâm, lúc nào cũng pha trò, anh ĐVK… “thả bom”:

“Lo con bò chắng giăng làm gì các thầy ơi. Ông í nói thế chứ còn khỏe chán, chỉ có cái diet kỹ quá nên nhẹ cân thôi. Còn cafe Sơn, còn bánh mì Thúy là còn NNC. Sáng nào cũng cười toe với mấy cô phục vụ. Có một cô tên Vy.

“Tui xạo cho tui chết liền đi. Các thầy hỏi ông í xem có phải không?



Toàn cảnh của trường SNQĐ mới tại Tân Sơn Nhất. Tòa nhà bên phải là các lớp học dành cho quân nhân.


Cuối cùng, anh KK “bồi” tiếp với bằng cả một đoạn văn thơ dài lê thê:

“Các bạn thân thương Đ., K., G. ơi,

“Mừng quá, chỉ có dịp tung ra theo kiểu “Je sème à tout vent” của tự điển Le Petit Larousse, bài viết “Những Vấp Ngã Của Tuổi Già” của “CNN” NNC nhà mình, mà được các bạn Đ., K., “G. ở mãi tận “Miệt Dưới - The Down Under” Australia, Nam Bán Cầu, tạm bỏ ra vài phút đang “hibernating” trong mùa đông và tuổi già, để hồi đáp, chứng tỏ các bạn còn khỏe mạnh, vẫn “manger, jouer” bình thường, và như bạn Đ. lẩy thơ Cao Bá Quát: “sống để xem thế sự thăng trầm” ra sao, và bạn K. cho câu kết, kiểu Cao Bá Quát: “Lo chi cho mệt một đời” trong bài “Tiêu Sầu Tửu.”

“Bạn Đ. nói đúng, đa số chúng ta đã may mắn thọ vượt qúa cái tuổi “Thất thập cổ lai hi” ngày xưa, “không biết ai sẽ lên chuyến tàu chót trước?” Nói theo nhà văn Hoàng Hải Thủy thì:

“Chưa biết thẳng nào trước với sau,

Thẳng nào đi trước, thằng nào sau.

Đi sau đi trước cùng đi cả,


“Sau hay trước cũng đi tàu suốt

Đã không tránh được đi sau trước,

Cần quái gì lo chuyện trước sau!”



Huy hiệu Trường SNQĐ


“Ở cái tuổi hoàng hôn “gần đất xa trời” của chúng ta, thì như bài thơ của Mặc Thu:


“Sân ga một đám đứng chờ tàu,

Toàn bạn già xưa biết mặt nhau,

Tàu chật có người lên được trước,

Chậm chân, kẻ đợi chuyến tàu sau,


“Một đi là chẳng quay đầu lại,

Áo trắng trên người phủ kín thân

Ra đi giống thuở ai vừa đến,

Tàu suốt trăm năm chỉ một lần.


“Sân ga thấp thoáng bóng người già,

Họ sẵn sàng về cõi thật xa

Hình như trong đám trông chờ ấy

Có bạn thân tình, có cả ta”


Thanks Giving Party của cựu giảng viên tại Mỹ (2015)


“Thôi thi, cám ơn Trời-Phật- Chúa, đã cho chúng ta sống đến cái tuổi “già khú đế” này, chúng ta nên biết ơn, ngồi rung đùi ngâm nga, hai câu thơ của Bùi Giáng:


“Ta cứ ngỡ xuống Trần Gian chơi chốc lát,

Nào ngờ ở mãi tận hôm nay!”


… miễn sao tinh thần và thân xác còn minh mẫn và khỏe mạnh, như câu ngạn ngữ La Tinh: “Mens sana in corpore sano - A sound mind in a sound body,” và đừng bị biến thái như những câu thơ nhái thi sĩ Bùi Giáng sau đây:


“Ta cứ ngỡ xuống trần gian chơi một chập,

Nào ngờ… bầm dập đến hôm nay!”


“Ta cứ ngỡ xuống trần gian chơi chốc lát,

Nào ngờ… bi đát đến hôm nay!”


“Ta cứ ngỡ xuống trần gian chơi một chốc,

Nào ngờ… lăn lóc đến hôm nay!”


“Ta cứ ngỡ xuống trần gian chơi một đỗi,

Nào ngờ ra… nông nỗi đến hôm nay,”


… và cho các anh “Dziệt Kiều… trâu già ham gặm cỏ non” dzìa Dziệt Nam cưới dzợ trẻ:


“Ta cứ ngỡ xuống trẩn gian chơi một tí,

Nào ngờ… bồ nhí trói ta luôn!”


Họp mặt cựu giảng viên tại Việt Nam (2015)


Tôi vốn bản tính “kiệm lời” nhưng cũng phải tham gia “diễn đàn” của các “bô lão” với những lời như sau:

“Cùng các bạn đồng nghiệp ngày xưa,

“Trước hết, xin cám ơn các bạn về những dòng "tâm sự... lòng thòng" sau khi đọc những vấp ngã của tuổi già... Thật ra chữ "vấp ngã" tôi dùng trong bài viết chỉ mới... "một chiều". Đó là những vấp ngã "vật lý"... còn những vấp ngã "tâm lý" đã bị "cố tình" không nói đến vì ngại "vạch áo cho người xem lưng". Vấp ngã đó đã bị bỏ qua vì nó… trần trụi quá!!!

"Thôi thì cũng đành "tạm dấu" vì bây giờ lúc này đồng hồ đã chỉ 6:36... đã quá giờ đi bộ ra cà phê sáng một mình. Hẹn các bạn vào một dịp khác sẽ tâm sự nhiều hơn về những "vấp ngã tâm lý của tuồi già"!

"Thân,



Chuẩn úy NNC mới về trường (1969)


Không biết đến bao giờ tôi mới dám viết về những vấp ngã tâm lý hay chỉ biết ôm những vấp ngã đó để lên chuyến tàu suốt trăm năm mới có một lần… “Aller sans Retour”?


* Xem thêm “Aller sans Retour” do ca sĩ Juliette trình bày tại:
https://www.youtube.com/watch?v=7CVk4rcDXjQ


* Tham khảo thêm “Những vấp ngã của tuổi già!” tại:
https://chinhhoiuc.blogspot.com/2024/03/nhung-vap-nga-cua-tuoi-gia.html


***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

:) :( :)) :(( =))

Popular posts