Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2025

Tây Du Ký Xưa & Nay

Ngày xưa, thầy trò Đường Tăng phải vượt quãng đường 10 vạn 8 nghìn dặm với 81 kiếp nạn mới đến được Tây Trúc thỉnh chân kinh để đem về Trung Quốc. Ngày nay, sư Minh Tuệ mới chỉ qua 2 nước Lào và Thái, tính ra chỉ mới non nửa dặm trường để đến Ấn Độ nhưng đã trải qua nhiều biến cố!

Tại Thái Lan, tăng đoàn của sư Minh Tuệ tạm thời dừng lại chỉ vì nhóm người được mệnh danh là “hỗ trợ” (gồm các anh Báu, Giáp và Hùng) đã phải rời đoàn về Việt Nam giữa những vụ “lùm xùm” nổ ra với các thành viên trong đoàn. Có thể coi như đó là “kiếp nạn” đầu tiên mà đoàn phải vượt qua!

Chuyến đi của 5 thầy trò Đường Tăng diễn ra trong âm thầm và chỉ đến khi tác giả Ngô Thừa Ân viết Tây Du Ký vào năm 1590, hậu thế mới biết đến cuộc phiêu lưu mang tính cách thuần bí. Tiếp đến, vào năm 1986, chuyện thỉnh kinh trở thành một đề tài “hot” khi đạo diễn Dương Khiết (1929-2017) tạo một dấu ấn cho điện ảnh Trung Quốc.

Trong suốt 6 năm (từ 1982 đến 1988), nữ đạo diễn Dương Khiết đã dàn dựng bộ phim thần thoại đầu tiên Tây Du Ký trên màn ảnh nhỏ và ngày nay đã trở thành tác phẩm kinh điển gắn bó với tên tuổi của bà trong suốt 30 năm qua.

 

Phim “Tây Du Ký” (1986)

 

Đường Tăng tự giới thiệu: "Bần tăng từ Đại Đường đông thổ đến Tây Trúc thỉnh kinh" trong khi sư Minh Tuệ tuyên bố trong một bức thư ngày 23/11/2024: “… Con muốn đi đến đất nước Ấn Độ nơi đất Phật, con muốn đến đó để đảnh lễ 4 thánh tích, để tập học và tri ân đức Phật…”.

 

Đường Tăng

 

Trong Tây Du Ký, một trong những nhân vật trung tâm, được nhiều độc giả yêu mến nhất, chính là nhân vật Tôn Ngộ Không. "Đại Thánh" được sinh ra từ một tảng đá tại Hoa Quả Sơn, sở hữu pháp bảo là “cây gậy như ý”, cùng với phép thuật “thất thập nhị huyền công” và đã từng đại náo thiên cung...

Phàm là những ai từng đọc qua Tây Du Ký, đều biết rằng, người thầy đầu tiên đã truyền thụ 72 phép thần thông biến hóa cùng thuật “cân đẩu vân” cho Tôn Ngộ Không chính là Bồ Đề Tổ Sư, vị đại tiên, có pháp thuật và đạo hạnh vô cùng cao thâm, mà thân phận cũng vô cùng huyền bí.

Thân phận thực sự của Tôn Ngộ Không có thể liên quan đến Phật giáo, cũng chính là tiên thạch trước khi Tôn Ngộ Không ra đời. Trong vô số năm tiên thạch tồn tại, người duy nhất đặc biệt chú ý đến nó chính là Bồ Đề Tổ Sư.

Khi Tôn Ngộ Không vô tình muốn đi tìm quy luật trường sinh thì được con khỉ già ở Hoa Quả Sơn mách đi về phía nơi Bồ Đề Tổ Sư. Núi Hoa Quả và núi Linh Đài Phương Thốn sơn (nơi ngự của Bồ Đề Tổ Sư) cách xa nhau hàng ngàn dặm.

Những kiếp nạn mà thầy trò Đường Tam Tạng phải đối đầu trong cuộc hành trình thỉnh kinh bao gồm những yêu quái, thậm chí một số yêu tinh còn muốn ăn thịt Huyền Trang, một số khác muốn cám dỗ bằng cách biến thành những mỹ nhân.

Tôn Ngộ Không phải sử dụng phép thuật và quan hệ của mình với thế giới yêu quái và Tiên-Phật để đánh bại các kẻ thù nhiều mánh khóe, như Ngưu Ma Vương hay Thiết Phiến Công chúa.

 

Tôn Ngộ Không

 

Trong đoạn cuối cùng khi đã đến cửa Phật, thầy trò họ lại phải đổi Bát Vàng của Hoàng đế Đường Thái Tông tặng để nhận được kinh thật. Đây cũng được tính là một khổ nạn cho năm thầy trò.

Khi qua sông Thông Thiên, Tam Tạng gặp lại Lão Rùa năm xưa chở ông qua sông. Lão Rùa hỏi Tam Tạng rằng ông có hỏi Phật Tổ giúp lão rằng bao giờ lão tu đắc chính quả không, vì Tam Tạng quên hỏi nên bị Lão Rùa hất cả bốn thầy trò lẫn kinh văn xuống sông. Kinh văn bị ướt, sau khi phơi khô một số bị rách. Vì thế mà kinh về đến Trung Thổ không được toàn vẹn.

Trở lại với Tây Du Ký thời nay, dù có phần khiên cưỡng nhưng có thể coi Tôn Ngộ Không của ngày xưa chính là vai trò “hộ pháp” trong việc bảo vệ tăng đoàn ngày nay. Anh Báu đã đóng vai trò của Tôn Ngộ Không trong “công tác an ninh” cũng như trước sư đe doạ của “thế lực thù địch”.

 

Sư Minh Tuệ & Đoàn Văn Báu

 

Bộ ba Báu-Giáp-Hùng vốn là “người trần tục” nên không khỏi có nhiều mâu thuẫn với tăng đoàn, trong đó có những “sư trẻ” mang trong đầu óc “tự do, phóng khoáng”. Sư Minh Tuệ đứng trong vai trò của “người thứ ba” giữa Đạo và Đời. Sư cũng có những nhận xét phải nói là “ba phải” trong con mắt người trần tục!

Khi các anh hỗ trợ chia tay với đoàn, sư không níu kéo mà chỉ gói gọn trong câu “có cũng tốt đẹp, không có cũng tốt đẹp”, đúng theo quan niệm của người đã buông xả tất cả. Người vui, kẻ buồn. Người hoang mang, kẻ lo lắng. Thậm chí có người còn giận, và “ghét” thầy. Đúng là “mọi việc đều tuỳ duyên”!

Trong khi tình hình đang rối ren thì vai trò của anh Theerawat (một tỷ phú Việt kiều ở Thái Lan đã hỗ trợ đoàn ngay từ ngày đầu đến Thái) bỗng trở nên đáng chú ý. Anh khiến người ta liên tưởng đến Bạch mã Hoàng tử trong Tây Du Ký xưa với bộ trang phục màu trắng.

Trong một video clip trao đổi với sư Minh Tuệ, Theerawat tiết lộ việc lo visa thì phải có hộ chiếu, nên con trai anh cầm hộ chiếu để đoàn vào Myanmar, trong khi Báu bị cho là giữ visa của đoàn “làm con tin”! Anh còn cho biết khi thầy đến Ấn Độ, anh sẽ là một “youtuber” để quay những cảnh làm thông tin!

 

Báu-Giáp-Hùng chia tay rời đoàn với anh Theerawat

 

Một số học giả cho rằng Tây Du Ký châm biếm sự suy yếu của chính quyền phong kiến Trung Hoa thời đó. Nhiều nhà bình luận khác cho rằng hình ảnh kết hợp của thầy trò Tam Tạng lại ẩn giấu một khái niệm sâu sắc hơn nhiều, đó là về "tâm", hay còn gọi là bản chất con người. Từ Đường Tam Tạng đến con ngựa đều biểu trưng cho một đặc tính thường thấy của "tâm", 5 thầy trò chính là 5 yếu tố cấu thành bản chất đó.

Đường Tăng tượng trưng cho những tình cảm con người: lòng từ bi, nhân hậu, bao dung, có quyết tâm tu hành vượt qua muôn vàn cám dỗ. Nhưng giàu tình cảm thì cũng đi liền với sự u mê, nhu nhược, ba phải.

Một trăm lần Tề Thiên cản: "Yêu ma đấy, chớ có cứu". Và đủ một trăm lần Đường Tăng cứ cứu, để rồi mắc nạn vương tai. Đó là vì sự nhận thức của cảm tính không biết nghe theo tiếng gọi sáng suốt của lý trí. Đường Tăng cứ lặp đi lặp lại những sai lầm của mình và không có sai lầm nào giống sai lầm nào.

Tôn Ngộ Không tượng trưng cho trí tuệ. Lý trí phải dẫn dắt, phải soi đường cho hành động. Lý trí ưa nổi loạn, ngang tàng phách lối, chẳng chịu thua kém ai. Cho nên Tề Thiên coi mình ngang với Trời và muốn lên trời xuống biển, quậy phá mọi nơi, không chút đắn đo ngần ngại.

Cũng vì thế, Tề Thiên phải đội “vòng kim cô”. Khi về tới chùa Lôi Âm, thành Phật rồi, không cần cởi, vòng kim cô tự lúc nào đã biến mất. Cái trí con người khi đã thuần dưỡng thì không cần kỷ luật nó vẫn vận động đúng.

Trư Bát Giới là tính tham lam và dục vọng. Tham ăn, tham ngủ, tham của, tham sắc và tham nịnh nọt cho được lợi về mình. Bát Giới là sự tập hợp những bản năng rất vật dục và tầm thường nơi con người. Vì thế, mà pháp danh của Bát Giới là Ngộ Năng.

 

Trư Bát Giới

 

Sa Tăng là tính cần cù, nhẫn nại. Sa Tăng phải nhọc nhằn gánh hành lý là lẽ ấy. Tề Thiên mấy bận giận Thầy, mấy phen phải quay về Thủy Liêm Động; Bát Giới đã trăm lần ngàn lượt đòi chia của, rồi mạnh ai đường nấy đi. Chỉ riêng có Sa Tăng suốt cuộc hành trình vẫn một lòng một dạ quảy hành trang tiến tới. Không một lời thoái lui, không một lòng biến đổi.

Sa Tăng là hình ảnh của tinh tiến, trì thủ, tâm bất thoái chuyển. Dù khó khăn đến đâu, đã quyết rồi thì cứ đi tới. Khí giới của Sa Tăng vì thế là bảo trượng có đầu dẹp và bén nhọn, để dễ dàng ghim chặt vào mục tiêu. Pháp danh của Sa Tăng là Ngộ Tịnh: tịnh để mà khắc chế cái động, cái chưa thanh tịnh; tịnh để mà kham nhẫn, chịu đựng.

 

Sa Tăng

 

Bạch Long Mã là con ngựa tượng trưng cho xác thân. Con người đi tìm Chân lý, tìm Đạo, cần có xác thân vững vàng, khoẻ mạnh. Không có ngựa tốt thì Đường tăng không tới được Lôi Âm. Người mà thể xác bệnh hoạn, tinh thần ươn hèn thì không thể chiến đấu để đạt tới Chân lý, đạt Đạo.

Bạch Long Mã là một người quân tử, khôi ngô tuấn tú song vì quá mê tửu sắc nên khi bị người tình phản bội đã nông nổi đập nát báu vật mà Ngọc Hoàng Thượng đế ban cho, chi tiết này tượng trưng cho những hành vi sai lầm mà con người gây ra và trả giá thông qua xác thân của mình.

 

Bạch Long Mã và Đường Tăng

 

Ngoài ra có những chi tiết mang ẩn ý sâu xa, nếu không am hiểu kĩ thì dễ gây hiểu nhầm. Ví dụ, chi tiết A Nan và Ca Diếp đòi Đường Tăng phải dâng bát vàng mới truyền kinh thư khiến nhiều người hiểu nghĩ rằng A Nan và Ca Diếp đòi… hối lộ. Thực ra, làm gì có chuyện vòi vĩnh của đút lót ở cửa Phật.

Cũng nên chú ý đến lời nói của A Nan và Ca Diếp: "Hai vị tôn giả cười nói: Hà Hà! Tay trắng trao kinh truyền đời, người sau đến chết đói mất". Đạo pháp cao thâm thì không thể truyền thụ dễ dàng (đạo pháp bất khinh truyền), cho nên kẻ học đạo, muốn thụ pháp thì phải biết đánh đổi.

Dâng bát vàng chính là mang ý nghĩa đánh đổi. Nếu dễ dàng truyền đạo pháp cho người không xứng đáng, không muốn từ bỏ danh lợi thế tục, chẳng những kẻ ấy không thể hoằng dương được chính pháp mà còn khiến cho đạo pháp suy tàn. Như thế, đời sau sẽ không còn hưởng được pháp thực nữa, nghĩa là tâm linh con người sẽ "đói". Ý nghĩa sâu xa trong câu nói của A Nan - Ca Diếp là như vậy.

Ngoài ra còn một ý nghĩa khi phải để lại bát vàng lúc đã tới được cảnh giới Chân Như, gặp được Phật Như Lai, đó là: cái bát vàng tượng trưng cho sự khất thực, truyền Pháp, hóa Duyên... nay phải bỏ lại vì công quả đã viên mãn, vượt qua được các kiếp nạn. Bát vàng tượng trưng cho công cụ giúp hành giả vượt qua biển khổ, khi đã tới được bến Giác thì cũng không còn cần thiết nữa.

***

Thật là một chuyện ngẫu nhiên khi Tây Du Ký năm xưa của Trung Quốc lại một lần nữa xảy ra với người Việt.

Tuy nhiên, Tây Du Ký “tân thời” mới chỉ mới đi hết non nửa chặng bộ hành và chặng đường phía trước chắc chắn còn nhiều gian nan cũng như trở ngại trước khi tăng đoàn đến được Vùng Đất Phật ở Ấn Độ.

Kính chúc đoàn bộ hành của sư Minh Tuệ… “chân cứng, đá mềm”.


*** 

--> Read more..

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2025

Cà phê… “huynh đệ chi binh”

Tôi thỉnh thoảng vẫn thưởng gặp bạn bè tại quán Cà Phê Sơn ngay cạnh Bánh mì Cô Thuý trông ra ngã tư Hoa Sứ - Nhiêu Tứ để chuyện trò và đồng thới cũng là một cơ hội tốt để chứng kiến trước mắt cảnh “ông đi qua, bà đi lại” trên bước đường mưu sinh hàng ngày.

Chủ Nhật vừa rồi có hai bạn muốn thay đổi không khí nên sau khi nhắn tin qua lại, chúng tôi quyết định thay đổi đổi địa điểm: Soco Coffee & Tea cũng ở gần đó. Số là các bạn có đọc review của tôi về quán cà phê sân vườn mới mở nên cũng muốn đến đó cho biết.

 

Cà Phê vườn Soco

 

Soco so với Sơn gần hơn vì nằm ngay đầu ngõ nhà, chưa ra đến ngã tư xe cộ đông đúc. Khác biệt lớn nhất ở đây là không gian yên tĩnh, tương phản với cà phê Sơn lúc nào cũng có âm thanh của một góc phố ồn ào.

Dĩ nhiên về giá cả cũng khác xa, khách đến đây thường là những người cần sự riêng tư. Cũng nhờ ngồi tại đây tôi mới nhớ ra ba người gặp nhau sáng nay ngày xưa được gọi là “huynh đệ chi binh” thuộc 3 binh chủng Hải – Lục – Không quân!

 

“Huynh đệ chi binh” trong cà phê vườn cùng Hải và Thảo

 

Tôi là người xưa kia khoác áo màu xanh cây rừng (dù chỉ dạy học nhưng thuộc quân số Bộ binh). Thảo nặc áo trắng của lính biển, thậm chí có thời gian lênh đênh trên Đệ thất Hạm đội của Mỹ. Hải là sinh viên sĩ quan Không quân đang học tại trường Sinh ngữ Quân đội, chưa kịp du học thì 30/4 ập tới.

Chúng tôi đều thuộc “bên thua cuộc” còn ở lại Việt Nam để ngồi đây, trong không gian tĩnh lặng của một cà phê vườn để nhớ lại… “ngày đó”! Giờ đây, chúng tôi không… “ăn mày dĩ vãng” mà là chỉ hồi tưởng những “ngày xưa thân ái” của một thời trai trẻ.

 

Ba anh em bên ly cà phê kèm bánh “paté chaud” ăn sáng

 

Thảo gia nhập Hải quân rồi được cử đi học chuyên môn. Anh cũng có một thời gian học sinh ngữ tại Lackland, San Antonio, Texas, nơi tôi tu nghiệp khoá Giảng viên Anh ngữ. Thảo đã từng qua không biết bao nhiêu trung tâm huấn luyện của Hải quân Hoa Kỳ, kể cả việc thực tập trên Đệ thất Hạm đội.

Hải tuy học trường Sinh ngữ nhưng chưa từng học tôi để… “repeat after me”. Anh có những kỷ niệm khó quên như việc “nhảy dù” khỏi Tent City để về thăm nhà nhưng bị quân cảnh… “bắt tại trận”. Cũng may có một giảng viên trong trường ra tay cứu vớt nên vẫn còn mặc quần áo sinh viên sĩ quan Không quân cho đến ngày được… “giải phóng”.

 

Huy hiệu Trường Sinh ngữ Quân đội

 

Ngày xưa người ta thường nhắc tới “huynh đệ chi binh”, ca tụng sợi dây thân ái của các chàng trai xếp áo thư sinh để mặc áo lính. Bây giờ, chúng tôi khoác trên người “bảy, tám bó”, ngồi uống cà phê để nhớ lại thời trai trẻ và đang chờ “chuyến tàu di tản cuối cùng”!

Có một bài hát của ban AVT tôi còn nhớ mãi, không thể nào quên:

 “… Lúc sướng có nhau là huynh đệ chi binh

Lúc khó có nhau là huynh đệ chi binh

Giúp đỡ lẫn nhau là huynh đệ chi binh…

Huynh đệ chi binh là mình cùng chung đời lính

Thương nhau khác chi nhân tình

Từ người deuxième cà cuống

Và rồi đi lên Ðại Tướng đều là huynh đệ chi binh…”


***


* Video clip: Ban AVT (Anh Hải, Vân Sơn, Tuấn Đăng) với ca khúc “Huynh Đệ Chi Binh” – Nhạc sĩ Anh Bằng: https://www.youtube.com/watch?v=vDTqFpjctVo.

 

*** 

--> Read more..

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2025

Nhân ngày Valentine… nói chuyện tình yêu

Tình yêu được nói đến qua Thi ca & Âm nhạc trải qua vô vàn tác phẩm kể từ ngày con người xuất hiện trên trái đất này. Không những thế, Yêu Thương còn được thể hiện qua rất nhiều công trình kiến trúc mà đến ngày nay vẫn còn tồn tại trong suốt lịch sử loài người.

Nhân ngày Valentine 14/2, mời các bạn ngược dòng lịch sử để nhìn lại một vài mối tình đặc biệt của người xưa đối với “bạn tình” mà tôi thấy rất khó có thể diễn ra trong thế giới ngày nay!

 

Happy Velentine’s Day

 

* Ngôi đền Taj Mahal của Ấn Độ là một minh chứng hùng hồn cho tình yêu sâu đậm của Hoàng đế Shah Jahan dành cho Mumtaz Mahal, người vợ đã qua đời khi sinh đứa con thứ 14. Khi Hoàng hậu trút hơi thở cuối cùng, Shah Jahan đã để tang suốt 2 năm trời bằng cách… không nghe nhạc và từ bỏ mọi cuộc vui giải trí.

Hơn thế nữa, năm 1623 “vị Hoàng đế thuỷ chung” cho xây dựng ngôi đền Taj Mahal ở thành phố cổ Agra để tưởng niệm Hoàng hậu quá cố. Ngôi đền được vây quanh bởi 4 ngọn “tháp thuôn” (minaret) cao 40m, chính giữa là lăng mộ với mái vòm hình củ hành theo truyền thống đạo Hindu pha lẫn kiến trúc Ba Tư.

Cũng chính nơi đây, năm 1666 Hoàng đế Shah Jahan đã được chôn trong một nấm mộ bằng đá hoa cương, nằm song song bên người vợ yêu quý khi ông qua đời. Công trình kiến trúc Taj Mahal phải cần đến hàng ngàn lao động để nói lên tình yêu của một Ông Hoàng đối với “một nửa của mình”.

 

Ngôi đền Taj Mahal ở Agra, Ấn Độ

 

* Mối tình vương giả thứ hai thu hút sự chú ý của công chúng xảy ra trong Hoàng gia Anh quốc khi Vua Edward VIII đã từ bỏ ngai vàng để kết hôn với một người phụ nữ nước ngoài.

Ngai vàng được chuyển cho người em trai của ông, Vương tử Albert (tức George VI). Với thời gian trị vì chỉ 326 ngày, Edward là một trong số những vị vua có thời gian trị vì ngắn nhất trong suốt chiều dài lịch sử Anh Quốc.

Edward lên ngôi vua nước Anh ngày 20/1/1936 sau khi vua cha George V băng hà nhưng chỉ một thời gian ngắn sau khi trị vì, ông thoái vị vào ngày 11/12 cùng năm.

Là vua nhưng Edward VIII đã tỏ ra khó chịu vì những lễ nghi rườm rà chốn cung đình, khiến các chính trị gia trong nước lo lắng vì thái độ coi thường hiến pháp của ông. Chỉ vài tháng sau khi lên ngôi, ông gây ra một vụ “khủng hoảng” khi kết hôn với Wallis Simpson, một phụ nữ Hoa Kỳ đã từng ly dị một đời chồng và đang sống ly thân với người chồng thứ hai.

Thủ tướng Anh, Stanley Baldwin, phản đối cuộc hôn nhân vì cho rằng một phụ nữ đã từng ly dị hai đời chồng không đủ tư cách để làm “mẫu nghi thiên hạ”. Theo truyền thống, một cuộc hôn nhân như vậy cũng không hề phù hợp bởi Edward còn là thủ lĩnh tối cao của Giáo hội Anh, Anh giáo phản đối việc tái hôn sau khi ly hôn nếu như người hôn phối cũ vẫn còn sống.

Cuối cùng, ông vẫn kết hôn với Wallis Simpson ở Pháp vào ngày 3/6/1937, sau khi thủ tục ly hôn lần thứ hai của bà hoàn tất. Trong thời Đệ Nhị Thế Chiến, ông lần đầu tiên được bổ nhiệm là người đại diện cho quân đội Anh ở Pháp, nhưng sau khi có người cáo buộc rằng ông theo phe Phát-xít, ông bị đổi làm Toàn quyền xứ Bahamas. Sau chiến tranh, Edward sống nhàn nhã bên vợ suốt quãng đời còn lại ở Pháp.

 

Vua Edward VIII đã từ bỏ ngai vàng để được sống với bà Wallis Simpson

 

* Trong Thế Chiến thứ hai, Horace Greasley là một quân nhân người Anh trong trại tù của Đức Quốc Xã đã vượt ngục hơn 200 lần để được sống với người yêu. Ý trung nhân của Greasley là Rosa Rauchbac, người Đức gốc Do Thái, thông dịch viên trong trại tù nơi anh đang bị giam giữ!

Khi họ mới yêu nhau, Greasley bị chuyển sang làm việc ở một trại tù khác, cách đó khoảng 40 dặm. Xa cách người yêu trong thời gian đầu, Greasley liên tục tìm cách trốn khỏi trại, có khi lên đến 4 lần trong một tuần lễ, chỉ để dò xem Rosa đang làm việc ở đâu rồi lại quay trở về trại.

Trong các lần gặp nhau, Rosa đều cung cấp thực phẩm cho Greasley và các bạn trong tù. Thậm chí Rosa còn móc nối thân nhân người tù cho đến ngày được ra tù vào cuối cuộc Thế chiến, năm 1945.

Điều không may mắn cho cặp “tình nhân lao tù” này là chỉ vài năm sau chiến tranh, Rosa và đứa con chung của hai người đã lìa đời ngay sau đó!

 

Tù nhân trong trại tập trung Đức Quốc Xã

 

* Cuộc tình của “qủa bom nổ chậm” Marilyn Monroe với cầu thủ bóng chày nổi tiếng Joe DiMaggio chỉ kéo dài 274 ngày trong năm 1954 nhưng cuộc hôn nhân ngắn ngủi đó có nhiều chuyện khiến người hâm mộ bàn tán không ít.

Chính DiMaggio là người đã đứng ra chăm sóc cô đào tóc vàng khi Marilyn Monroe đang điều trị tại bệnh viện tâm thần trước khi ly dị với nhà văn kiêm kịch tác gia Arthur Miller. Thậm chí DiMaggio còn tính đến chuyện hai người sẽ tái hợp để nối lại sợi dây tình cảm đã bị cắt đứt trước đó!

Thực tế DiMaggio chưa bao giờ kịp tái hồi Marilyn và ông cũng từ chối bình luận về cái chết của Marilyn. Có điều trong suốt 20 sau khi Marilyn qua đời, DiMaggio một tuần 3 lần tặng hoa hồng trên mộ Marilyn. Đó là một thứ tình yêu với một cử chỉ quan tâm đặc biệt dù người mình yêu đã vĩnh viễn rời xa!

 

Cặp tình nhân “đặc biệt” Marilyn Monroe & Joe DiMaggio

 

Chắc bạn còn nhớ truyện “Love Story” của Erich Segal (1937- 2010) đã một thời “làm mưa, làm gió”. Có một danh ngôn của nhân vật trong chuyện đã “phán”: 

"Love means never having to say you're sorry"

 

Tác phẩm “Love Story” – Tác gỉa Erich Segal (1937- 2010)

 

*** 

--> Read more..

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2025

Ra giêng đi hớt tóc

Khác với đa số mọi người, thay vì đi hớt tóc vào những ngày cuối năm để ăn Tết, năm mào tôi cũng đợi đến ra giêng mới đi hớt tóc. Đơn giản chỉ vì người ta đua nhau đến tiệm hớt tóc để “o bế” cái đầu đón xuân cho có vẻ lịch sự, chải chuốt. Cũng vì thế, đến tiệm hớt tóc trước Tết bao giờ cũng phải ngồi chờ!

 

Ra giêng… hớt tóc

 

Ngay từ thời còn bé, đầu tóc tôi đã có những sợi “vô kỷ luật”, cứ đòi vươn lên dù đã cố tình chải ép chúng nằm xuống, nhất là phía sau gáy. Cũng vì thế bạn bè ngay từ thời tiểu học đã gọi tôi là “Gà Gô” chỉ vì những sợi tóc cứ tự do vểnh lên “trêu ngươi” như… cái đuôi con gà gô!

Ngày còn ở Đà Lạt, ở đoạn nối đường Lê Thái Tổ với Trần Hưng Đạo có một khu được mệnh danh “Garage Martinet” (gara của người Pháp) sau đổi thành Ty Dụng Cụ dưới thời VNCH. Đối diện với gara là một dãy những “kiosk” nhỏ nhưng trong số đó có một quán mà sau này nổi tiếng với cái tên cho cả khu: “Xóm Bà Thái”.

Bà Thái vốn là người kinh doanh “thân thể phụ nữ” từ Sài Gòn lên Đà Lạt lập nghiệp. Hồi đó, nhạc Mỹ đang thịnh hành, trong đó có bản nhạc “Summertime” cho nên “giới hảo ngọt” mới đặt chết tên khu này là “Xóm Bà Thái”.

 

“Xóm Bà Thái”, Đà Lạt xưa (ảnh tư liệu)

 

Trở lại với đề tài râu tóc. Trong “Xóm Bà Thái” có một “kiosk” dành cho nam giới ghé vào để hớt tóc (chứ không phải để “tìm hoa thơm cỏ lạ”). Tôi đã nhiều lần ngồi trên ghế hớt tóc, chứ không phải là “tìm hoa” vì tuổi còn “ngây thơ trong trắng”, chưa từng biết đến “cái thú” của các bậc thanh niên đa tình!

Hớt tóc cũng có cái thú là được trò chuyện cùng các anh thợ sử dụng “tondeuse”. Hồi xưa thợ hớt tóc còn dùng loại “tông-đơ” điều khiển bằng tay, ngày nay được thay bằng điện nên “hiện đại” nhưng cũng “hại điện” hơn nhiều! Có nhiều anh (hay bác) thợ hớt tóc tỏ ra là người theo dõi rất nhiều chuyện thời sự thường ngày.

Ít ra thì các anh cũng biết một anh thợ hớt tóc sau này là “Ông Hoàng nhạc Việt”. Đàm Vĩnh Hưng đã khuấy động “showbiz” với những chuyện động trời, nổi bật nhất là vụ kiện hàng trăm triệu đô la khi anh biểu diễn bị té trong một bữa tiệc tại nhà của một tỷ phú người Mỹ có vợ Việt.

 

Hớt tóc dạo

 

Ngày nay còn có dịch vụ “hớt tóc thanh nữ” có nghĩa là các bà, các cô đứng hớt tóc cho các bậc “tu mi, nam tử” tại các tiệm “đứng đắn” nhưng cũng có những nơi phái nam đến để hớt tóc là phụ còn chuyện “kia” mới là chính.

Nói chuyện giết thì giờ trong khi hớt tóc cũng là một cái thú, nhất là gặp những “thợ cạo” hiểu biết chuyện thời sự đăng trên mạng. Chẳng hạn như chuyện dài về “drama” của CEO Đại Nam Nguyễn Phương Hằng, chuyên gia “bốc phốt” đủ mọi hạng người trong xã hội!

Lại cũng có chuyện mới đây một khách nữ từ chối thanh toán tiền sau khi đã ngồi để thợ làm tóc suốt nửa ngày trời. Lý do khách đưa ra thật đơn giản: thợ đã không nhuộm tóc theo đúng ý! Thật tội nghiệp cho người thợ đã bỏ ra công sức để làm đẹp cho vị khách khó tính này!

 

Hớt tóc vỉa hè

 

Tôi cũng đả có lần tham gia câu chuyện bằng cách đặt ra câu hỏi các anh “thợ cạo” có biết ngày nay nghề nghiệp có thể chiếm một vị trí “quan trọng” là nghề gì không? Đa số các anh đều có vẻ còn đang suy nghĩ về câu hỏi, tôi bèn tự trả lời một cách… bất ngờ:

“Một trong những nghề uy tín nhất cũng như danh giá nhất là…những người thợ hớt tóc. Này nhé, những vị vua chúa ngày xưa cũng như Tổng thống ngày nay khi ngồi trên ghế hớt tóc đều phải răm rắp nghe theo sự điều khiển của “các bác phó cạo”. Thậm chí còn có lúc họ được phép thản nhiên “đè đầu, vặn cổ” khách (dù là vua chúa hay những vị quyền cao, chức trọng) theo ý của mình trong lúc hành nghề…”

Bác phó cạo cười ngụ ý đồng tình với nhận xét đó nhưng cũng nói thêm… “chỉ lúc hành nghề thôi chứ bình thường mà làm như vậy thì đâu có được! Nhiều khi lại còn bị… chém đầu nữa là đằng khác”.

 

Bộ đội cắt tóc ngoài đường (sau 30/4/1975)

 

Tiếp xúc với những người thuộc ngành nghề đặc thù này, tuy chỉ có tính cách “làm đẹp” cho khách hàng, tôi thấy thế giới của họ thật thú vị vì có cơ hội gần gũi, dù chỉ trong giây lát, nhưng cũng đủ để làm phong phú “kinh nghiệm nghề nghiệp” của họ!

 

*** 

--> Read more..

Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2025

Sóng gió dặm trường

Khi viết bài này, cuộc hành trình Về miền Đất Phật của tăng đoàn sư Minh Tuệ vẫn còn đang ở Thái Lan trước khi vào Myanmar. Giữa thời điểm năm cũ bước sang năm mới Âm Lịch, đã có một “cơn sóng gió” đáng chú ý trong đoàn gữa các thành viên là các tu sĩ và nhóm “hộ pháp” bảo vệ đoàn.

Theo lời thuật lại của anh Đoàn Văn Báu (trưởng đoàn tình nguyện hỗ trợ), đêm Giao Thừa năm Ất Tỵ đã có một buổi họp được mô tả là rất “căng thẳng” kéo dài 3 tiếng (từ 5:30 đến 8:30), một bên là 3 người hỗ trợ đoản (Báu, Giáp, Hà) và một bên là những thành viên trong tăng đoàn.

Người đầu tiên góp ý là sư Minh Nhuận với đề nghị cho các youtuber vào gặp gỡ các sư phụ để giao lưu và phỏng vấn. Anh Báu có hỏi đây là ý kiến của ai và được trả lời là “ý kiến của con”.

Sư Minh Nhuận đòi hỏi mỗi tối cuối ngày các sư cần có buổi họp mặt với các youtuber theo đoàn. Sau đó, sư Minh Nhuận đã hỏi một phật tử có lo hộ visa được không và lưu ý sư Chơn Chí lưu lại số điện thoại… Điều này có vẻ một số sư đã muốn tự lo giấy tờ, không cần đến sự hỗ trợ như trước đây.

Sư Minh Nhuận còn đề nghị tăng đoàn sẽ được đi “khất thực tự do” giống như đã từng làm ở Huế và Quảng Trị lúc trước. Sư cũng nói thêm là các sư muốn được tự do thích đi khất thực giờ nào cũng được vào buổi sáng, còn buổi tối muốn nghỉ chỗ nào tuỳ thích, nếu bị đuổi thì đi chỗ khác.

 

Sư Minh Tuệ và anh Đoàn Văn Báu

 

Anh Báu lo ngại nếu không có sự sắp xếp trước sẽ xảy ra tình trạng hỗn loạn như ở Huế khi Phật tử đến ngày một đông dẫn đến sự tan rã. Phần sư Minh Nhuận cho biết mình không có ý muốn cho đoàn tan rã mà chỉ muốn các sư được tự do hơn trong sinh hoạt hàng ngày.

Trước đoàn thường tổ chức cuộc họp hàng tuần để “góp ý”“kiểm điểm” về những sự việc đã qua. Trước buổi họp trong đêm Giao Thừa, sư Minh Trí có tiết lộ với “achan” (tiếng Thái là Thầy) Báu là “cần phải thận trọng” với các sư Minh Nhuận và Phúc Giác vì họ “có vẻ không hoan hỉ” với anh.

Theo anh Báu, sư Minh Nhuận chỉ mới nhập đoàn có vài hôm nhưng lại là người có rất nhiều ý kiến cho nên trong cương vị của người hỗ trợ, anh Báu cảm thấy sư là một thành viên có nhiều biểu hiện “chống đối sự đoàn kết của các thành viên trong đoàn”. Những ý kiến đó (dù có tính cách xây dựng nhưng đôi khi cũng mang tính cách chống đối) khiến người có trách nhiệm phải bận tâm!

 

Anh Đoàn Văn Báu, sư Minh Tuệ, anh Lê Khả Giáp (góc phải)

 

Người thứ hai lên tiếng là sư Phúc Giác với ý kiến: trong trường hợp các sư đến nhập đoàn nhưng không được nhận thì không nên quay cảnh họ lên xe trở về vì như thế sẽ ảnh hưởng đến việc tu tập sau này và còn bị hiểu lầm là họ bị công an… “trục xuất”!

Khi đoàn ở Lào, đã có lần sư Phúc Giác phải rời đoàn để về nước. Cảnh đưa sư ra xe (do anh Lê Khả Giáp quay) khiến người xem có cảm giác sư đã bị… “trục xuất” bởi những người mặc đồ dân sự, có dư luận đồn rằng “đã bị công an áp giải ra xe”! Trong khi đó, anh Báu lên mạng cũng cho biết là sư đã… “bị trục xuất”.

Đã xảy ra tranh cãi giữa sư Phúc Giác và anh Báu. Anh yêu cầu sư đưa ra bằng chứng về lời tuyên bố này. Sư cho biết đã nghe rất nhiều thông tin về chuyện này và anh Báu phản pháo rằng sư Phúc Giác đã “nói dối”… vì ngay từ ngày đầu đến với đoàn sư đã hứa sẽ không phạm lỗi “nói dối”!

Ngoài ra còn có một số vấn đề và thắc mắc mà các sư đặt ra như:

(1) Anh Báu có quyền nhận sư mới tham gia vào tăng đoàn hay cho ai rời tăng đoàn hay không?

(2) Tại sao có sự phân biệt youtuber này được quay còn youtuber khác lại không?

 

Anh Lê Khả Giáp và anh Đoàn Văn Báu

 

Sư Chơn Chí muốn có một điện thoại thông minh (smartphone) kết nối với internet (theo lời sư là để học tiếng Anh, tra cứu kinh sách…). Điều này đi ngược lại với phép tu hạnh đầu đà “buông bỏ vật chất”… nhưng vẫn còn tuỳ vào sở nguyện của từng người tụ tập.

Sở hữu một điện thoại với người tu hành không phải vấn đề lớn, mà cách sử dụng mới là quan trọng. Một người tu có điện thoại nhưng chỉ dùng để làm những việc cần thiết như để tải kinh sách, học tiếng Anh, tra Google Maps, liên hệ để nhờ giúp đỡ vấn đề Visa, hộ chiếu... không thể xem là phạm giới.

Tuy nhiên, nếu người tu sử dụng điện thoại để phục vụ những nhu cầu của người trần tục như “chat” với bạn bè, người yêu… hoặc theo dõi những đề tài “hot” hay “trend” trên mạng thì rõ ràng là đã phạm giới luật của việc tu hành. Dù sao đi nữa, nguyện vọng của sư Chơn Chí đã được đáp ứng với một chiếc iPhone 13!

Sư Minh Tạng muốn đưa song thân qua Thái Lan thăm đoàn vào dịp Tết nên đã gửi hộ chiếu cho anh Báu nhưng có sự lầm lẫn về ngày khởi hành. Việc anh Báu nói có “cô Trinh” đi theo (lời sư An Lạc) ám chỉ cô này có mối quan hệ với sư An Lạc khiến vị sư này bất bình nói là “vu khống”.

Chuyện này đã được sáng tỏ khi bố mẹ sư Minh Tạng đến Thái Lan thăm con, họ xác nhận có người con gái tên Trinh đi cùng. Khác hẳn với sự nghi ngờ của anh Báu là cô này “có mối quan hệ với sư An Lạc”. Có điều, các sư trong đoàn nên hạn chế việc thân nhân đến thăm vì sẽ ảnh hưởng đến việc tu tập của họ.

Anh Báu sợ các sư không có đủ thực phẩm cho bữa ăn duy nhất trong ngày, nên đã bố trí các Phật tử đến cúng dường vào mỗi buổi sáng. Tuy nhiên, một số sư lại thích vào nhà dân khất thực hơn (để tránh cảnh các sư xếp hàng nhận đồ ăn và thức uống… “không được tự nhiên”).

Anh Báu nhắc lại mục đích chủ yếu của anh và những tình nguyện viên khác là bảo vệ sư Minh Tuệ trước những bất trắc trong suốt cuộc hành trình đến Ấn Độ còn những chuyện khác “không quan trọng”. Các sư khác nếu cảm thấy “không được hài lòng”, họ có thể rời đoàn bất cứ lúc nào!

 

Tiến sĩ Đoàn Văn Báu trước đây là một sĩ quan quân đội

 

Cuối cùng, sư Minh Tuệ cho biết ý kiến về các đề xuất của các sư trong đoàn:

(1) Sư đồng ý vể việc để đoàn được bộ hành một cách tự do hơn là đi theo kế hoạch đã định trước.

(2) Sư cũng thắc mắc là Achan Báu có bị lệ thuộc vào sự chỉ đạo của các cơ quan chính phủ hay không?

(3) Sư nêu lên vấn đề “kiểm duyệt những tin của Youtuber”. Tại sao trong số những người đó có người được phép quay phim và những người khác thì không?

Để trả lời những thắc mắc nêu trên, anh Báu cho biết:

(1) Kể từ ngày mai, các tình nguyện viên sẽ đứng ngoài hỗ trợ việc tăng đoàn muốn đi đâu và vào lúc nào một cách tự do.

(2) Anh cũng một lần nữa xác định bản thân quyết tâm tu tập, giữ giới trong suốt quá trình theo thầy đến Ấn Độ, bỏ hết công việc cũng như gia đình để theo thầy. Anh cũng đã tạo những mối quan hệ rất tốt đối với các cơ quan và cá nhân tại địa phương đoàn đi qua đồng thời đã đi tiền trạm tại các địa phương đó.

(3) Anh Báu sẽ không làm thủ tục visa nhập Myanmar cho các sư Phúc Giác, Minh Nhuận và Minh Đạo vì việc làm của anh đều không được hoan nghênh. Việc giải tán nhóm hỗ trợ quá dễ dàng nhưng vấn đề anh quan tâm nhất là tương lai của bản thân sư Minh Tuệ sẽ ra sao trong những ngày tới.

(4) Anh Báu nói trong buổi họp đêm Giao Thừa: “Chỉ cần một mình sư Minh Tuệ đồng ý, anh sẽ đưa thầy đi khắp thế giới!”

 


 Phần trên là những chi tiết dựa theo một video clip: https://www.facebook.com/watch/?ref=saved&v=950944677142470.

 

Theo dõi những tin mới nhất ngày Mồng 4 Tết người ta thấy tình hình tăng đoàn sư Minh Tuệ có phần sáng sủa hơn sau chuyện họp đoàn đêm Giao Thừa.

Mong rằng chuyện “Nội bộ Minh Tuệ và Đoàn Văn Báu lủng củng mâu thuẫn, nghi ngờ nát như tương…” (theo giật tít của một video clip) chỉ là một cơn “sóng gió nhỏ” trên chặng bộ hành đến đất Phật.

Chúng ta hãy cùng chắp tay cầu nguyện mọi sự tốt lành cho tăng đoàn.

 

NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT !


***
--> Read more..

Thứ Hai, 3 tháng 2, 2025

Tân xuân khai bàn phím!

Rồng thăng để đón mãng xà
Trong lùm, trong bụi trườn ra trị vì
Cầm tinh rắn độc có khi
Đổi đời nhân thế từ bi… lại hiền!


Xá gì một kiếp rắn rồng
Biết đâu lại được người trông kẻ chờ
Trông sao những chuyện bất ngờ
Chờ sao đến lúc làm thơ… đổi đời!


***

Bước sang năm mới yên bình
Ra đường không sợ kẻ rình, người soi
Không mang tâm trạng thiệt thòi
Nhân viên công lực không vòi vĩnh tham!


Dân đen nghiêm chỉnh chấp hành
Đèn xanh, đèn đỏ phân minh rạch ròi
Xin đừng lúc tỏ, lúc mờ
Khiến dân không biết đường rờ nơi mô!


***


Tân xuân khai bút vài dòng
“Bé Na” thông cảm nỗi lòng người dân!


***

"Bé Na" lên ngôi hậu




Cả 3 tín hiệu Đèn xanh, Đèn đỏ, Đèn vàng... đều sáng cùng lúc như thể... trêu ngươi!



Đi hay dừng... khi đèn giao thông vừa Đỏ vừa Xanh?



Núp lùm... Phạt nguội... Xì tiền!



***




--> Read more..

Popular posts