
“Hằng năm cứ vào cuối
thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc trôi đi, thì lòng
tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường…
… Buổi sáng mai hôm ấy,
một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên
con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm...